Người đi nhặt nhạnh những dòng thơ Mong giữ cho đời toạiước
mơ... Thể
luật Đường thi chàng tấn tới Thiền
môn Phật pháp bạn tôn thờ. Chân
đi vạn nẻo tim nàongại Mắt
dõi ngàn phương chí
chẳng lơ...
Vườn
xuân rực rỡ nắng mai hồng Phố
chợ muôn người tấp nập đông. Đất
mẹ ai về lòng mãi nhớ Đường
quê kẻ ở dạ còn mong. Trăm
buồn lệ đọng trên bờ mắt Vạn
tủi sầu gieo giữa khoảng không.
Vũ Cácquê
nhà xứ Vĩnh Yên Thơ
mần,sử
học, sống an nhiên. Nhớ người Đất Tổvuilòng thảo Yêuhội Văn Lang quý nết hiền. Cổ luậttình
thâm đằm tịch tĩnh? Câu Đường nghĩa cả vợi cô miên...!
Rượu
vào câu chữ ắt lòi ra(*) Mới
biết thơ văn rõ thật là… Bác
Bảy Đường thi phơi chật bến Chị
Ba lục bát chở đầy phà. Gặp
thời chúng bạn chơi cùng số Đúng
độ ta liền xổ tẹt ga.
Tặng Nhà thơ Lan Lê, Nhạc sĩ Hoàng Hải cùng các thi nhân Đất Tổ.
Cảm
ơn Hoàng Hải
tấm lòng son Hòa với Lan Lê nhạc điệu giòn... Rạng
rỡ“Thi ca...” ngời Đất Tổ Ngọt
ngào tình khúc sáng
lòng con. Văn
Lang cao vút lưng trời thẳm Xoan Ghẹo âm vang giữa đất tròn.
Ta cùngđiểm
lại một năm qua Ngẫm
“Hội Đường thi”bản xứ nhà... Chong
chóng xoay tròn qua bậu cửa Đường
đời bươn trải trước đàihoa. Lối
đi khúc khuỷu thời đương hạn Hướng
mở thênh thang vận tiếp đà.
Thuyền
chở trăng về mãi bến xa Áo
em trước gió phất phơ tà. Từng
không lơ lửng làn mây dạo Mặt
nước dập dờn nét ngọc sa. Xao
xuyến lòng ta thơ nảy tứ Ngọt
ngào âm hưởng bản hòa ca.
Xé
tờ lịch cuối dạ nôn nao Nghe
tiếng ngoài kia sóng biển gào. Ngó
cuối chân mây đàn én lượn Trông
vời mặt nước cánh âu chao. Trời
Nam khắp nẻo tươi mầu nắng Đất
Bắc muôn nơi rực sắc đào.
Ngày
càng sán lạn ánh tâm thi Danh
vọng kim ngân chẳng thiết gì... Lớp
bụi vô minh dù phủ kín Phép
màu trí huệ ắt xua đi. Có
hay thực tại là hư ảo Mới
hiểu chân như hóa diệu kỳ.
Xuân
tới... Ôi chao dốt mới buồn! Sự
đời vốn vậy tới chơi luôn. “Giang
hồ khí cốt” thời không dại “Phong
nguyệt tình hoài” thế mới khôn. Bả
lợi đã làm đôi mắt mỏi Mồi
danh cũng khiến cặp chân chồn.
Cuộc
sống là bao những muộn phiền Khối
người bỡn cợt đặng mơ tiên. Còn
chăng mực thước giàu nhân nghĩa Đâu
mấy lễ ân nhẹ bạc tiền. Bất
tín đa ngôn thời cứ phải Vô
tình hữu ý sóng nào yên.
Lỡ
thời danh lợi thiệt dường hai Kim
cổ nào ai đã khác ai... Ngất
ngưởng quyền cao chê kẻ thấp Lênh
đênh phận mỏng nép duyên ngoài. Nhân
tình nếm trải mùi tai họa Thế
sự mà hay chuyện góc gai.