Thân
gầy da dẻ tựa đồng hun Tóc
bạc da nhăn gối đã chùn. Mắt
ngó trang thơ đà lóa lóa Tay
cầm cây bút đã run run. Ngôn
từ sáo rỗng hay thành dở Ngữ
nghĩa mòn trơ sắc hóa cùn.
Cônàng(*)
thái độ chẳng văn minh Mạt
sát vô duyên ngó bực mình. Há
miệng xưng tên...
nhìn đáng sợ Xua
tay chỉ mặt...
thấy mà kinh. Coi
thường pháp luật càng vô đối Xem
nhẹ kỷ cương nỏ hợp tình.
Nằm
nhà kiếm việc cũng vui thay Sách
bút đem ra tớ quyết “cày”. Soạn mấy đường thi mong tuyệt đỉnh Luộc
dăm củ cải để ăn chay. Ban
bè gọi tới chừng trao hỏi Cháu
chắt thăm nom muốn tỏ
bày.
Định
đổi thay hoài cáichữ viết Hỏi ông Đờ-Rốt(*) vì ngườiViệt...? Bắc kỳ trông... Ngọc Đại, Bùi Hiền Xuân Thái, Hữu Ngư... Nam bộ triệt. Những tưởng Tư Bình... sẽ cáo lui Trường Lâm cứ ngỡ... được trao thiệt.
Chính
phủ ban hành lệnh tới dân Chung
tay chặn dịch...
đã lan dần. Nhà
hàng đóng cửa gìn an phận Biệt
lập gia đình giữ bản thân. Kiểm
số người lây từ các quận Nhường
phòng kẻ bệnh cả toàn quân.
Biển
tiễn thuyền đi có lạnh không Nỗi
lòng day dứt nhớ mênh mông. Chân
trời tít tắp chim về tổ Góc
bể lênh đênh mái trở dòng. Xuôi
ngược đã quen đời sóng gió Nổi
chìm đâu ngại kiếp long đong.
Thử
thách khi làm “Ngũ
độ thanh” Dò
âm kiếm lại mỗi câu thành. Kề
bên chẳng lặp xem từng dấu Ở
cạnh thôi trùng xét nghĩa danh. “Ngã nặng”Đường thi cần “hỏi sắc” Bằng
không chỉnh đối giữ cho rành.
Làm
thơ tôi nháp ở trang phê(fb) Vì
vậy đôi khi luật trái dề. Chú
bác cảm thông mong bỏ nhé Bà
con hiểu thấu chớ cười chê. Ngày
đêm câu chữ cần nghiêm chỉnh Hôm
sớm văn chương phải giữ lề.
Tổ
quốc tôi – nơi
chốn trở về Bao
niềm nhân ái những đam mê. Anh
dìu người bệnh không quan ngại Chị
ẵm em thơ cũng chẳng nề. Tỏ
tấm lòng nồng nàn nghĩa khí Đượm
tình dân ấm áp hương quê.
Nghe
lời Chính phủ mớiban ra Tự
nguyện cách ly quyết ở
nhà. Phòng tránh Cô-Na đừngghé lại Ngănngừa
Cô-Vítgiảm
đi xa. Hàng
ngày dõi mạng chờ tin tức Sớm
tối lên phâytiếp bạn già.
Tiếng
gọi non sông vọng khắp miền Đồng
lòng chống dịch sớm bình yên. Tinh
thần cả nước chung tay khẩn Vật
chất toàn dân gắng sức liền. “Hội
nghị Diên Hồng” ngời vạn thuở “Bình
Ngô Đại Cáo” sáng ngàn niên.
Cái
loài Cô-Vít oái oăm thay Sinh
giữa mùa thơ thế mới cay. Lục
bát tạm ngưng
ngày họp mặt Luật Đường cũng đến lúc chia tay. Giải
buồn ôm gối mà nghe chát Phòng
bệnh nằm nhà để vuốt phây.
Bàng
hoàng thế giới cảnh khôn lường Đại
dịch Cô-Vy khắp bốn
phương. Bộ
đội, công an lòng quả cảm, Thanh
niên, bác sĩ dạ phi thường. Kiều
bào săn sóc tình trân
quý, Thực
khách chăm nom nghĩa mến thương…