Sương chiều vây kín đỉnh hoang sơ
Không nắng hoàng hôn núi vẫn chờ.
Biển đã ngàn năm chừng lặng lẽ
Non còn vạn thuở hẳn trơ vơ.
Cùng ai trăng tỏ lời chung thủy
Nương gió mây trôi dáng lững lờ.
Nghiêng bóng trầm tư ghềnh đá mỏi
Mùa về nhộn nhịp những đường tơ…
Những đường tơ thắm dêt vần thơ
Lộng gió Thùy Vân sóng vỗ bờ.
Sánh bước chân vui về điểm hẹn
Nâng vòng tay ấm thỏa lòng mơ.
Dương reo Bãi Dứa trời xanh thẳm
Chiều xuống Nghinh Phong dáng thẫn thờ.
Mời đến quê tôi tình phố biển
Chênh vênh đỉnh nhớ tỏa sương mờ…
Đại
Lộc NGUYỄN THÀNH SĨ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét