Vì
đâu hết tảo lại lo tần Khắc
khoải đêm ngày rệu rã chân. Oải
xác nên bà hay mãi kiệm Phờ
thân mẹ cũng phải luôn tằn. Da
mồi tóc bạc thường mong ngủ Gối
mỏi lưng còng vẫn mộng ăn.
Lội
giữa bể dâu suốt cuộc đời Tam
tòng tứ đức chẳng buông rơi. Qua
sông, xuất giá, theo đường mới Đan
võng, hộ sinh,... tạo giọng cười. Sách
học tân thời tươi mấy thuở Thơ
làm giáo huấn đẹp trăm nơi.