Sông
đời con nước lặng lờ trôi
Nguồn
đức ngàn xưa đã cạn rồi.
Thế
thái đen thui nào khác mực
Nhân
tình bạc trắng tựa như vôi.
Nịnh
thần trơ trẽn buông liêm sỉ
Chí
sĩ quay lưng chẳng đắp bồi.
Nghiên
bút khó lòng khuyên quỷ
dữ
Đến ngày mạt pháp cũng đành thôi.