Đông
Đoài đều chán cả là sao...?
Ta
vẫn chưa buông thể lộng trào.
Ghét
lũ huênh hoang thời tiếc bút
Khinh
phường ngạo mạn bỗng thương đao.
Câu
Tình nhạt nhẽo cho lòng nhói
Chữ
Nghĩa phôi phai khiến dạ bào.
Muốn
bắc thang mây tìm thượng giới
Hỏi ngài ở mãi tận trời cao…