Đêm
lạnh qua rồi đón thái dương
Cớ
chi đeo mãi khổ vô lường.
Buồn
vui tìm gửi theo mây gió
Thương
nhớ thôi đành quyện khói sương.
Tầm
gửi cũng làm nên thuốc quý
Tơ
hồng hay bám hại cây thường.
Kiếp
người chẳng được bao năm lẻ
Hoa đẹp đâu hoài đượm sắc hương?