Hỡi
cô hàng xóm bị chê ơi…! Tối
lửa tắt đèn có mấy lời… Xuân
sắc đang còn đừng bỏ phí Tình
nồng không ủ chóng tàn hơi. Tuy
là cơm nguội nhà bên ấy Vẫn
xứng phở bò ở chỗ tôi.
Nhận
lời mời họa
lại thơ xuân Tưởng
bở ngờ đâu khó họa
vần. Bằng
đã thấy toàn chân lẫn giả Trắc
chừng còn lắm giả hơn chân. Bưng
bô chẳng giỏi nên đành chịu Thọc
gậy quen dùng lại yếu gân.