Đã
bấy thời gian phố ngại ngùng Ta
mình cách trở lối đi chung. Vườn
xưa cỏ phủ thành hoang vắng Ngõ
cũ phong sương hóa lạnh lùng. Hạ
tím trên cành thương ngóng đợi Thu
vàng trải lá nhớ nao nung.
Gói
trọn khung hình có được không Đừng
ai rảo bước cạnh trên đồng. Xanh
vườn ngược bến mơ sai quả Đỏ
lối xuôi thuyền lúa trĩu bông. Điệu
ví quê mình trao tiếng ngọt Lời
ru đất bạn trả ân nồng.