Đã
bấy thời gian phố ngại ngùng Ta
mình cách trở lối đi chung. Vườn
xưa cỏ phủ thành hoang vắng Ngõ
cũ phong sương hóa lạnh lùng. Hạ
tím trên cành thương ngóng đợi Thu
vàng trải lá nhớ nao nung.
Thu
sớm về đây đến ngỡ ngàng Còn
đâu sắc hạ ngát hương lan. Trời
xanh thăm thẳm mây lơ lửng Sóng
biếc lăn tăn gió khẽ khàng. Dạo
bước vườn xưa rồi lặng lẽ Theo
dòng kỷ niệm cứ miên man. Nhớ
xưa trong những chiều thơ mộng Ta
đã cùng ai nhặt lá vàng...!