Thơ
vui...
Cần chi phải
thế bác đồng niên
Vạn đại là Dân dẫu
ít tiền...
Mái lá mà nghe
lòng sảng khoái
Nhà tranh lại
thấy dạ an nhiên.
Hay đâu cảnh
những đe cùng búa
Ham hố gì bao lụy
với phiền.
Bẻ lái cho thuyền
về Bến Giác
Thơ làm rượu uống sướng như Tiên.