Xuân
về thương cái lạnh mùa Đông Nhung
nhớ cậyduyên
thưởng giấc nồng. Gảy
khúc Nguyệt cầm thưa, nhặt, bổng... Xướng bài Đường luật đối, niêm, đồng... Bi
ai vọng giữa chiều mưa động Thổn thức khuya cùng cảnh tịnh không.
Gió
mưa lạnh lẽo nhớ đông sầu Những
nỗi niềm riêng biết gửi đâu. Thuở
đó tình như cây phủ núi Mà
nay nghĩa tựa nước qua cầu. Thơ
văn chẳng khó tường cao thấp Lòng
dạ dễ gì đoán cạn sâu.