Nhấp chén rượu nồng
chúc cố nhân
Dẫu xa xôi mấy
cũng như gần.
Thiệp xuân thuở
trước bao đằm thắm
Phây-búk
bây giờ mấy thiết thân?
Khoái bạc người
tìm nơi phú quý
Yêu thơ ta chọn chốn
thanh bần.
Những nề nếp cũ dần
phai nhạt
Xót cánh mai tàn nát dưới chân.