Gió
hỡi… qua ngàn vạn xóm thôn: Nào
hay mấy cuộc núi sông dồn Từng
cơn nắng gắt khô đồng ruộng Những
trận mưa dầm thủng mái tôn. Kẻ
dựng đường xa miền Phú Quốc Người
đua cảnh lạ bến Vân Đồn.
Gió
hỡi vì đâu thổi quá nhiều Hay
là nuối tiếc một thời yêu. Bao
nhiêu nỗi nhớ khi ban sớm Biết
mấy niềm thương lúc xế chiều. Chỉ
thấy mù khơi hình bóng lẻ Lặng
nghe xa vắng tiếng cô liêu.