Cỗ
máy thời gian lặng lẽ quay Chênh
chao ba vạn sáu ngàn ngày. Câu
thơ đất khách mang bao tủi Chén
rượu quê người chứa lắm cay. Ngắm
cánh chim đơn sầu phủ kín Trông
hình trăng lẻ hận dâng đầy.
Thơ
phú ngày thêm nỗi chán phèo Không
tiền tung tẩy phải đành theo. Người
còn mê mải cùng nhung gấm Ta
đã an nhiên với khó nghèo. Xuống
chó lên voi chừng lắm bận Băng
đèo vượt thác cũng nhiều keo.