Hôm
ấy, tôi đang suy tư với tập bản thảo thơ Hoa Đăng đặt ở trên bàn, thì có anh bạn
ào vào:
-
Ui, đọc gì mà say sưa thế?
Tôi
đáp:
-
Có đọc thơ đâu, mà đang nghiên cứu tâm thế của một thiếu phụ… Vâng, một thiếu phụ xinh đẹp đã kết hôn,
nhưng lại đang sống một cuộc sống của một người sương phụ với 2 cậu con trai tuấn
tú, ngoan ngoãn, chu chí học hành; còn mình thì ung dung kinh doanh, tu thiền,
học Anh văn và làm thơ…
Tập
bản thảo này có gần 90 bài thơ, mà có tới 31 bài có nội dung thơ thiền, thơ kệ;
phần còn lại là những bài viết theo cảm xúc tình đời…
Tôi
thành thật xin lỗi Hoa Đăng. Tôi đã hé lộ đôi chút về đời riêng của chị. Tôi
nghĩ, nếu không như vậy, thì tôi rất khó làm cho bạn đọc hiểu được thơ chị, thơ
của một người phụ nữ tuổi mới có 40, mà sao chỉ thấy “an nhiên tự tại”, “vui với
gió trăng”, “kinh cầu tâm nguyện”,…