Thẫn thờ chiều tím dõi thu sang Mây xám vụt qua đếm bẽ bàng. Ghế đá đìu hiu cam phải cảnh Giọt ngâu trắng xóa rũ bên đàng. Xa rồi phượng đỏ bao ngày vắng Còn lại phố xưa những lá vàng.
Tiếng
đồn Thanh Hóa dậy non sông Mảnh
đất địa linh vọng trống đồng. Thi
hứng tâm hồn bay sảng khoái Vần
thơ dạ nhớ dạo minh thông. Lam
Sơn khí phách muôn đời rạng Hồng
Đức lẫy lừng khắp nẻo trông.
Ai đến nơi đây nhớ ngó ngàng Vũng Tàu điểm hẹn khách lần sang. Núi cao gió đón vầng trăng bạc Khơi rộng thuyền đua sóng biển
vàng. Cát trắng đảo pha chàm rạo rực Nước xanh mây quyện biếc hoang
mang.
Ngắm sóng tung tăng… biển gợi tình Gió chiều
nhè nhẹ nước lung linh… Phố đêm trẩy hội đèn giăng mắc Biển sớm thuyền đua nhạc xập xình. Mặt đất người về say mộng tưởng Lưng trời tàu lượn thỏa tâm linh.
Thơ bác bây giờ có lắm không? Riêng tôi viết lách được mươi dòng. Hướng về quê mẹ đôi đường chữ Gửi tới làng văn một nỗi lòng. Hẳn bác ngôn từ vần chọn đủ Còn tôi ý tứ kết ăn đong.
Sang mùa nghĩ lại lối người sang Vàng nắng thu phai rụng lá vàng. Sợ buổi đông hàn năm tháng sợ Mang lời hạ bỏng tối ngày mang. Núi cao vẫn mộng hồng tươi núi Làng nhỏ còn mơ thắm đẹp làng.
Của nả bao nhiêu để nói giàu Khoe khoang ấy sự hiểu chưa sâu. Phù du thế cuộc bao ngang trái Mộng ảo nhân gian lắm hận sầu. Tề Bá than thân còn chết đói Thạch Sùng tắc lưỡi mãi hờn đau.
Lên đời Tiến sỹ dễ như không Giấy lộn mà mua đáng mấy đồng. Tán lọng hai vành bôi đỏ tím Cân đai mấy chiếc nhuộm lơ hồng. Long tong trống ếch thằng Cu gõ Nhấp nháy đèn sao cái Hĩm bồng.
Chuyển động
cành cây gió thoảng cờ Rừng phong lá
rụng để cành trơ. Nước hồ trong
vắt sen chìm lá Sân cỏ xanh
rì kén nhả tơ. Thu đến thi
nhân đầy biểu cảm Hạ qua lãng tử
vẫn thầm mơ.
Anh đến quê nàng một sớm mai Thùy Dương đường phố lộng trang đài. Cảng sâu Cái Mép ngày đêm nhộn Long Hải Kỳ Vân khách sánh vai. Nét đẹp hoang sơ trời sắp đặt Công trình kỳ vĩ đất anh tài.
Là
soi một chút phải đâu hờn Dẫu
chẳng khi nào ý thiệt hơn. Kẻ
níu mơ hiền ươm phận trỗi Người
lôi hận nẫu phủ tim sờn. Khơi
dòng nhật ký bên tình nhỏ Ủ
giọt duyên đời chỗ dáng đơn.
Hội
thơ Đường luật tỉnh Thanh ta Tổ
chức giao lưu ở Tĩnh Gia. Bạn
hữu gần xa về xướng họa Đệ
huynh khắp nẻo đến đàn ca. Ngọc
Sơn khởi sắc, tình đằm thắm Hồng
Đức thanh tao, nết đượm đà.
Nhớ
lại ngày xưa tuổi chín, mười... Hàng
đêm tụ tập bạn bè chơi. Sân
đình trận giả hai làng mở Bờ
ruộng trâu lùa vạt lúa xơi. Khúc
nhạc đồng quê nghe ấm lạ Tiếng
lòng con trẻ thấy vui tươi.
Ngồi
ngắm trăng soi ngẫm tuổi thơ... Ngày
xưa tháng tám... mãi bây giờ! Lồng
đèn đom đóm treo đầu cán Trống
ếch bung biêng gõ dưới cờ. Thoáng
chốc thời gian thêm tiếc ngẩn Trôi
dần ngày tháng thấy hoài ngơ!
Lâu
ngày trở lại chốn thôn hương, Ngắm
cảnh đổi thay đến lạ thường. Nhà
lớn ken dầy đầy mặt ngõ. Quán
to chen chúc kín ven đường. Chân
dài nhún nhẩy rung chòm xóm. Váy
ngắn đung đưa rợp hội phường.
Buổi hẹn cùng em ghé Vũng Tàu Nên trời thả mấy giọt hồng ngâu. Mùa thu mãi dựng trên đồng lúa Ngọn gió hoài bay chỗ cảng dầu. Bãi Trước êm đềm say biển mặn Roi Tràm rạng rỡ luyến niềm sâu.
Thương cảnh cô đơn gái vắng chồng Mười năm phải chịu cảnh phòng không. Cuộc vui bạn rủ không màng đến Đám tiệc chị mời chẳng dám mong. Sáng bước ra đường nhiều kẻ ngó Chiều ngồi tựa cửa khối thằng trông.