Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2018

Ngày hội Đường thi



Ngày hội Đường thi tại Vũng Tàu
Một năm đằng đẵng đợi chờ nhau.
Hải Phòng đô thị bừng hoa đỏ
Bà Rịa thùy dương nối nhịp cầu.
Bầu bạn nơi nơi về dự hội
Văn chương muôn ngả tới gieo câu.



Dưỡng cây xòe bóng khéo che đời
Sứ mệnh xong rồi nhẹ thả rơi.
Xuân đến chồi tươi chan chứa ý
Thu sang nhánh úa sắt se lời.
Ngoài khe lặng lẽ thây hiu hắt
Dưới suối âm thầm xác tả tơi.

Ráng chiều

(Thuận nghịch độc)



Thuận:
Sóng vỗ thuyền trôi đỏ ráng chiều
Võng cài hoa nắng trải niềm phiêu.
Choàng bao sắc biển triền khô ướt
Đọng những vườn cây lá héo nhiều.
Vàng ánh nguyệt lay thưa thớt nhạc
Mọng vầng mây khỏa hững hờ tiêu.

Hoàng hôn



Gió đùa mái tóc chớm hoa râm
Tiếng sáo ngư ông đổi điệu trầm.
Hạ khứ quê nhà dư nắng lửa
Thu về đất khách thiếu tri âm.
Thương hình sen rạc lòng khôn tả
Nhớ dáng đào phai dạ khó cầm.

Vũng Tàu trong tôi




Ta nằm dỗ giấc giữa đêm thâu
Lòng cứ mơn man với Vũng Tàu.
Một thuở tự hào người bản xứ
Bốn mùa điểm hẹn khách năm châu.
Biển xanh như vẫn nuôi hò hẹn
Sóng bạc còn vương nối nhịp cầu.

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

Vĩnh biệt bác Đỗ Mười




Cả nước đau thương tiễn bác Mười
Người về chín suối lệ tuôn rơi.
Toàn Dân với Đảng luôn ghi nhớ
Đức sáng kiên trung suốt một đời.

Xướng họa: CUỐI THU




Bài xướng:
Cuối thu

Mây buồn chuẩn bị tiễn mùa thu
Ẩn mái nhà tranh tỏa khói mù.
Rặng trúc đầu làng đưa võng ngủ
Vườn tre cuối xã đón chim gù.
Tình cha khắc đậm bao lời nhủ
Nghĩa mẹ in đầy những tiếng ru.

Sang mùa cúc nở


(Giao cổ...)



Sen tàn cúc nở đổi mùa sang
Lẫm chẫm chồi sương điểm trắng vàng.
Thân dẫu xốn xang trơ cốt gửi
Nụ còn lấn cấn nợ hồn mang.
Hành chi... ngơ ngẩn “thu” chường mặt
Gót trốn xuân khôn khéo... tắc tàng.

Chùm xướng họa DUYÊN HỜN




Bài xướng:
Duyên hờn

Duyên hờn cách trở sẽ mòn xanh
Lại nói rằng mơ vẫn chẳng thành.
Nẻo nhớ khơi buồn nêm mỗi bận
Câu chờ dệt nẫu khớp ngàn canh.
Vàng trăng tỏa ánh vùng thôn dã
Nhẹ gió quờ song chỗ cửa mành.

Ráng chiều




Nhạt nắng hoàng hôn vạt nắng gầy
Ráng chiều chạm mặt giữa chiều nay.
Người chi gặp gỡ làm chi thế
Nghĩa nọ vấn vương nghĩ nọ này.
Chỉ thắm trao tình thêm thắm mặn
Duyên nồng dệt ý thật nồng say.

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2018

Yêu


(Tam điệp, cô nhạn nhập quần)



Một chút hờn ghen một chút hờn
Để càng thương mến để càng thương.
Cho dù trọn cả cho dù trọn
Bởi lẽ thường kia bởi lẽ thường.
Chan chứa nỗi niềm chan chứa nỗi
Ngạt ngào hương sắc ngạt ngào hương.

Tỉnh giấc




Tỉnh giấc mình ta chỉ với ta
Đồng hồ chuông điểm đã canh ba.
Say mơ Cung Đẩu say chưa tỉnh
Giấc mộng Nam Kha mộng chửa xa.
Chén rượu đầu hôm ai chuốc rượu
Câu ca cuối tiệc ả nào ca.

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Trăng khuyết



Thương nửa vầng trăng khuyết chẳng tròn
Đêm trường cô quạnh gác sườn non.
Canh khuya gió thổi tâm thao thức
Khắc vắng sương buông dạ mỏi mòn.
Vạn thế thanh tao gìn đức sáng
Muôn đời trinh trắng giữ lòng son.

Vũng Tàu biển hẹn



Vũng Tàu vẫn đợi bóng hình anh
Mây rải sườn non, biển mát lành.
Theo làn sóng cuộn sương kề cạnh
Cuốn nước triều dâng nắng chiếu quanh.
Bến Đá, Sao Mai tình thắm thiết
Rạch Dừa, Bãi Trước nghĩa chân thành.

Điểm hẹn



Hẹn các đồng môn đến Vũng Tàu
Miền Đông, Đất Đỏ,... chuyển mình mau.
Ngôi nhà giữa biển anh em họp
Ngắm mẻ dầu thô lấp lánh màu.

Lẽ đời

(Điệp từ, số đối)



Cái máy nào hơn hẳn máy này?
Đã dùng chê chán lại dùng ngay.
Lúc cần luôn sẵn đâu cần kiếm
Khi thích được thôi cứ thích bày.
Một việc sá gì... trăm việc tốt
Tứ thời chẳng những... vạn thời hay.

Ướt lạnh duyên đời



Mưa chiều ướt lạnh nỗi niềm côi
Cũng bởi người xưa nuốt hẹn rồi.
Để giọt hờn giăng buồn nẫu mắt
Cho dòng tủi đọng xót nhàu môi.
Đèo hoang bóng tỏ âm thầm dõi
Buổi vắng mình trơn lặng lẽ ngồi.

Sao thế...?



Có phải giận hờn em bỏ đi...
Hay tình hương nhạt gió giăng gì?
Để buồn đêm trắng đường xa cách
Còn lạnh canh chày nỗi biệt ly.
Đâu bạn đón đưa từng bước sớm
Nào người mong đợi mỗi chiều khi...

Trang thơ “Biển Xanh tình người”



Các bạn về đây với “Biển Xanh”
Gần xa kết nối nghĩa chân thành.
Giao lưu hội đủ thêm nhiều chị
Gặp gỡ chan hòa với các anh.
Xướng họa lời hay còn thắm nụ
Vần thơ ý đẹp vẫn tươi cành.

Xin đừng ảo tưởng



Toàn quốc kình thơ hội đọ tài
Đọ tài... đâu được bở như khoai!
Với hồn – đạt độ khơi minh trí
Còn tứ – xuất thần mới “thượng đài”.
Bởi vậy hơn nhau tầm khổ luyện
Cho nên đoạt giải thật trần ai.