Những
người ưu tú cứ ra đi Giây
phút chia xa biết nói gì. Để
“Khúc sông quê” se thắt dạ Cho
“Làng quan họ” rã rời mi. Đây
lời son sắt vang vừa độ Đó
tiếng trung trinh cất đúng thì.
Lắm
kẻ tranh hơn được những gì? Bao
người chịu thiệt mất điều chi? Có
nên ghen ghét thành ra hận? Hay
bởi mê lầm dẫn đến si? Lối
sống đương thời như vậy hả? Lẽ
nào cửa Phật mới từ bi?
Nhìn
trăng kỷ
niệm lướt trên ngàn Khắc
khoải bên lòng chữ hợp tan. Để
cánh hoa vàng nương bãi cạn Rằng
cây sáo mỏng vận hơi khàn. Khung
trời chốn nọ vầng mây tản Biển
nghĩa nơi này ngọn gió chan.
Đến
kỳ sinh nhật thật rồi sao!? Háo
hức gần xa rộn tiếng chào. Mắt
đã bao mùa xem tối – sáng Tai
từng lắm khúc hưởng trầm – cao. Vừa
qua tháng hạ, say hoa nắng Sắp
tới ngày xuân, thưởng ánh đào.
Tám
tư lực vượng trí còn minh Thần
thế toát ra tự tấm hình. Thời
trẻ nhân hành nên phận hẩm Về
già đắc lão cuộc đời vinh. So
tài đọ sức từng nâng cúp Sống
khỏe chơi vui vẹn nghĩa tình.
Tặng nhà giáo,
nhà thơNguyên Xuân NGUYỄN THỊ XUÂN ĐÀO (Đà Nẵng)
Hội
thơ, gặp gỡ mới ngày nào Đà
Nẵng thân thương đáng tự hào. Giáo
án cầm tay, vào bậc giỏi, Đường
thi nâng bút xứng tầm cao. Cầu
Rồng rực rỡ dài như thế, Làng
Đá mỹ miều đẹp biết bao!
Phố biển bình yên khoáng đạt không Đỗ mai quyến rũ trắng xen hồng. Trời cao quyện gió diều bay lộng Núi nhỏ chong đèn khách dạo đông. Gợi những đam mê hồn đất nước Dồn bao khát vọng nghĩa tiên rồng.
Đẽo
đá em tôi tạc dáng hình Nêu
gương thần tượng dám hy sinh. Tuổi
xanh tất tưởi dâng tâm huyết Nghĩa
cả tung tăng góp sức mình. Đời
gắng vinh danh tô tiết liệt Đá
thành bảo vật to uy linh.
Mấy
chục năm qua việc cũng nhuần… Gia
đình trọng thưởng bậc “Công huân”. Tan
trường buổi nọ đương mười tám, Mãn
nhiệm hôm nay đã lục tuần. Hội
lão không cần quà chúc tuổi, Sân
cờ chẳng nể nước hồi xuân.
Đường
thi năng luyện sẽ mê say Khích
lệ thi nhân mỗi sáng ngày. Thi
hứng trào dâng như mạch suối, Thi
ngôn uyển chuyển tựa làn mây. Thi
phong nồng ấm trao tình bạn, Thi
tác thanh cao cảm nghĩa thầy.
Em
sẽ về thăm biển Vũng Tàu TaoPhùng,
Bãi Trước hẹn tìm nhau. Bình Châu suối khoáng rừng nguyên dải Phước Bửu vườn trăng gió đẫm bàu. Chiến sĩ quên mình mưu việc lớn Anh hùng đập đá gửi tình sâu.
Hai
ngàn mười chín rộn lời ca Gửi
chữ phồn vinh đến mọi nhà. Mừng
buổi duyên hồng neo bến đợi Vui
mùa nghĩa thẳm đón thuyền qua. Gia
đình hạnh phúc hoài êm ấm Đất
nước bình yên mãi thuận hòa.
Xin
đừng nóng vội bóc em ra Xấu
đẹp rồi đây cũng biết mà… Phấp
phỏng chờ mong thời khắc định Nôn
nao ngóng đợi tháng ngày qua. Dù
to hoặc nhỏ cùng con số Dẫu
đỏ hay vàng cũng nụ hoa.