Đông
về u ám, cảnh thê lương Tuyết
lả tả rơi ngập khắp đường. Thân
thể đang còn nơi đất khách Tâm
hồn vẫn để chốn quê hương. Ngàn
xa đau đáu niềm mong mỏi Muôn
dặm nấu nung nỗi nhớ thương.
Bận
quá nhưng mà vẫn nghiện “phây” Vào
trang cảm xúc cứ vơi đầy. Say
vì ý tỷ nhiều anh kết Thích
bởi thơ chàng lắm chị ngây. Lục
bát nuôi mầm đơm biếc nụ Đường
thi dưỡng cội trổ xanh cây. Yêu
từng nét chữ người ta viết Xướng
họa cho vần ấm lại đây!
Vú sữa nhà ai thật... khỏi bàn! Ưa nhìn đến độ mãi nhìn khan. Thì ra đẹp mắt do hồng điểm Rõ khéo đầy cơn bởi mọng tràn. Ngỡ mộng no lòng xua buổi khát Vơi tầm để ý nặng lời than.
Muốn
viết thơ vui hỏi cách gì? Tìm
đâu cảm hứng nhất là khi… Lương
chồng, lương vợ chưa
vào cữ Lãi
mẹ, lãi con đã tới
kỳ. Thấy
dạ quắt queo dòng Lục bát Nghe
lòng heo hắt tứ Đường thi.
Rộn rã câu mừng tuổi bảy mươi Thơ văn, đạo đức chẳng thua người. Vũng Tàu tâm huyết say màu tím Quỳ Hợp lạc quan đậm nét tươi. Tình cảm, tâm hồn vào số một Nghĩa nhân, ân ái tựa vàng mười.
H’Hen Niê – Á
hậu mới vừa ghi Về
Sứt Mờ Đưng có việc gì!? Rạng
rỡ buôn làng cha mát mặt Tưng
bừng phố núi mẹ tràn my. Trong
nhà nổi tiếng “dân bình dị” Ngoài
nước vang danh “Miss bánh mỳ”.
Những
người ưu tú cứ ra đi Giây
phút chia xa biết nói gì. Để
“Khúc sông quê” se thắt dạ Cho
“Làng quan họ” rã rời mi. Đây
lời son sắt vang vừa độ Đó
tiếng trung trinh cất đúng thì.
Lắm
kẻ tranh hơn được những gì? Bao
người chịu thiệt mất điều chi? Có
nên ghen ghét thành ra hận? Hay
bởi mê lầm dẫn đến si? Lối
sống đương thời như vậy hả? Lẽ
nào cửa Phật mới từ bi?
Nhìn
trăng kỷ
niệm lướt trên ngàn Khắc
khoải bên lòng chữ hợp tan. Để
cánh hoa vàng nương bãi cạn Rằng
cây sáo mỏng vận hơi khàn. Khung
trời chốn nọ vầng mây tản Biển
nghĩa nơi này ngọn gió chan.
Đến
kỳ sinh nhật thật rồi sao!? Háo
hức gần xa rộn tiếng chào. Mắt
đã bao mùa xem tối – sáng Tai
từng lắm khúc hưởng trầm – cao. Vừa
qua tháng hạ, say hoa nắng Sắp
tới ngày xuân, thưởng ánh đào.
Tám
tư lực vượng trí còn minh Thần
thế toát ra tự tấm hình. Thời
trẻ nhân hành nên phận hẩm Về
già đắc lão cuộc đời vinh. So
tài đọ sức từng nâng cúp Sống
khỏe chơi vui vẹn nghĩa tình.
Tặng nhà giáo,
nhà thơNguyên Xuân NGUYỄN THỊ XUÂN ĐÀO (Đà Nẵng)
Hội
thơ, gặp gỡ mới ngày nào Đà
Nẵng thân thương đáng tự hào. Giáo
án cầm tay, vào bậc giỏi, Đường
thi nâng bút xứng tầm cao. Cầu
Rồng rực rỡ dài như thế, Làng
Đá mỹ miều đẹp biết bao!
Phố biển bình yên khoáng đạt không Đỗ mai quyến rũ trắng xen hồng. Trời cao quyện gió diều bay lộng Núi nhỏ chong đèn khách dạo đông. Gợi những đam mê hồn đất nước Dồn bao khát vọng nghĩa tiên rồng.
Đẽo
đá em tôi tạc dáng hình Nêu
gương thần tượng dám hy sinh. Tuổi
xanh tất tưởi dâng tâm huyết Nghĩa
cả tung tăng góp sức mình. Đời
gắng vinh danh tô tiết liệt Đá
thành bảo vật to uy linh.