Bà
Rịa – Vũng Tàu đón bốn phương Về
đây tổ chức hội
thơ Đường. Giao
lưu thấm đẫm tình yêu quý Xướng
họa tràn đầy nghĩa mến thương. Sắc
sảo tao nhân bình nghệ thuật Hùng
hồn mặc khách luận văn chương.
Tôi tạt thăm nàng buổi sáng ni Em rằng: Mắc ghé hội Đường thi... Sao anh chẳng đến chiều qua nhỉ? Má vẫn hoài trông buổi tối khi... Có lẽ mình chung vần xướng hỷ? Để rồi cùng họa tứ mê ly...
Ta về Bà Rịa nối tình thơ Phố biển hôm nay rợp sắc cờ. Côn Đảo – Hàng Dương thăm Chị Sáu Long Điền – Long Hải viếng Dinh Cô. Thả tầm bút lực bao mong ước Nâng vóc văn chương mấy đợi chờ.
Anh
vẫn thường lên đỉnh núi này Nhắc
lần hai đứa lén cầm tay. Bốn
bề gió thoảng say hương sứ Một
thuở xuân về mượt sắc cây. Hẹn
đến Bạch Dinh hong sợi nắng Dìu
lên Núi Lớn ngắm làn mây.
Thao
tác thơ Đường đừng nỉ non Đã
mang lấy nghiệp phải lo tròn. Âm
thanh tiết điệu – vần câu chữ Kết
cấu tương giao – ý tứ hồn. Đối
pháp thâm sâu – tình cảnh sự Văn
chương bác học – ngữ từ ngôn.
Côn
Đảo về thăm vượt dặm đường Viếng
người liệt nữ nghỉ Hàng Dương. Tinh
thần bất khuất trong tù ngục Chí
khí hiên ngang giữa pháp trường. Hương
tỏa
ngàn năm thương má thắm Sóng
ru vạn thuở nhớ môi hường.
Đường
thi tỏa
sáng khắp non sông Kết
nối hồn thơ đất Lạc Hồng. Mở
hội anh tài khơi nghĩa nhớ Đăng
đàn tỷ muội thỏa
niềm mong. Vũng
Tàu đón khách tươi mầu nắng Đất
Việt muôn phương dậy sắc bông.
Hải
Phòng mười bảy(*)đã lên đường Trời
đất giao mùa quyện gió sương. Hăng
hái người đi mong nhập hội Dạt
dào kẻ ở ngóng chào phương. Bao
ngày tơ tưởng giờ tao ngộ Những
buổi hẹn hò lại luyến thương.
Mời
về phố biển dệt tình thơ Bà
Rịa ngàyđêmvẫn
đợi chờ. Thi
sĩ ba miền đừng bỡ ngỡ Nhân
tài bốn bể chớ thờ ơ. Trời
Nam nối vận khơi niềm nhớ Đất
Bắc thêu vần gợi ước mơ.
Nghe
đồn hội mở sắp gần đây Mười
bốn lần khai sĩ khí đầy. Bà
Rịa đón chào người cả nước Vũng
Tàu nghinh tiếp khách đông tây. Thi
nhân khắp chốn cùng xum họp Bạn
hữu muôn nơi lại tụ vầy.
Con
chữ vui chi từng khúc gãy? Ai
thương ai khóc chuyện xa gần. Đà
xanh nấm mộ từ bao thuở Vẫn
tủi linh hồn bởi thế nhân. Kẻ
lấy mơ hồ cân trí tuệ Người
mang ảo tưởng bói câu vần.
Mỗi
tiếng hời ru một tuổi đời Như
là ánh nguyệt phủ ngàn nơi. Đồi
sau lũ bướm bay hồng cảnh Ngõ
trước bầy chim thả ngọt lời. Đội
nắng thân cò chưa bữa nghỉ Khơi
tình kiếp hạc chửa lần ngơi.
Xuân
về mãn tiết lạnh mùa đông Nắng
mới vườn em má ửng hồng. Phía Bắc yêu người luôn ngóng đợi Phương
Nam mến bạn mãi chờ trông. Văn
chương cả nước bồi tâm huyết Thơ
phú ba miền dưỡng cõi lòng.
Mỗi
ngày mỗi lắm bệnh nhân Ka(*) Đau
đớn chìm trong giọt lệ nhòa. Cũng
tại môi trường bầy quỷ
dữ… Thêm
phần thực phẩm lũ yêu ma… Tình
thương đồng loại nghe se sắt Nỗi
hận nhân tâm muốn vỡ òa!
Cứ
hẹn ngày vui ở Vũng Tàu Thơ
Đường mở hội kết tình nhau. Trời
trong cảnh đẹp luôn ngời sắc Biển
lộng đời tươi mãi thắm màu. Rộn
rã trao lời khu sảnh trước Tưng
bừng hỏi bạn chốn vườn sau.