Thắp
lửa trên cao tỏa sắc hồng Từng
chùm hoa gạo rực khoe bông. Bài
thơ “Đan áo” nghe còn đắm Ca
khúc “Chị tôi” thấy vẫn nồng. Tiếng
hát giao duyên vang ngoài bãi Câu
hò đối đáp vọng triền sông.
(Ngũ
độ thanh;
Nhất vận; Lục thanh thủ;
Ngũ thanh vận)
Bài
xướng:
Biển
bình minh
Sáng
biển cài đan một nghĩa tình Mơ
niềm rạng rỡ trước bình minh. Người
đi sẽ gợi tìm phương thỉnh Kẻ
ngỡ hoài mong giội phúc trình. Dõi
cụm hoa vàng trên nẻo chính Gom
bài nhạc bổng ngõ hồn xinh.
Mới
biết về em – thật ngỡ ngàng Duyên
tình đã lỡ kiếp sầu mang. Âm
thầm cố nén niềm đau cũ Gạt
lệ chia tay giấc mộng vàng. Chỉ
thắm xe lơi vờn Chức Nữ Tơ
hồng buộc lỏng dỗi Ngưu Lang.
Vượt
sóng vươn khơi những chuyến tàu Bạn
từ Phú Thọ, xứ Phong Châu. Về
thăm Thị Vải sông hồng điện Đến
với Thùy
Vân sóng bạc đầu. Bình
Giã chiến công lừng thuở ấy Phước
Long đổi mới rạng mai sau.
Một
gánh phong trần đẫm gió sương Nghe
buồn giăng kín góc chiều thương. Chim
đang gọi bạn bay về núi Ta
vẫn tìm thơ dệt mộng thường. Đắng
dạ nhìn da đen dưới nắng Se
lòng trông tóc trắng trong gương.
Đang
tìm chụp những cảnh hoàng hôn Bỗng
ở đằng xa hiện cái cồn. Cát
mịn màng vun đầy đỉnh chũm Lau
mềm mại phủ kín vùng trôn. Lầm
trinh nữ ngủ bên triền mộng Vội
chĩa đèn lia bấm ảnh dồn.
Tự
mãi trùng khơi biển bạc mù Vọng
về thăm thẳm tiếng hời ru. Hòa
trong gợn sóng đầy hư thực Vỗ
tới tâm hồn những thực hư. Vẫn
đó trăm năm thuyền thế tục Như
là ba chữ kiếp phù du.
Tàu
anh cưỡi sóng thẳng trùng khơi Rực
rỡ vầng dương thật tuyệt vời. Kìa
áng mây bay vờn đáy nước Kia
đàn âu lượn ngắm khung trời. Thi
nhân hội ngộ gieo từ gửi Bạn
hữu sum vầy thả ý chơi.
Quá
nửa cuộc đời trở lại
đây Nhớ
xưa một thuở lúc sum vầy. Đi
câu ngoài ruộng
nơi đồng nước Về
tát trong ao dưới áng mây. Giỗ
chạp đầu làng chuông mõ
đánh Ma
chay cuối xóm trống chiêng bày.
Theo
chuyến xe ta đến Vũng Tàu Xoải
dài trên cát ngắm chim
âu. Chiều
buông Cát Lở
nônnao thức Đêm
phủ Đài Sen lẩm nhẩm cầu. Bãi
Trước con thuyền tha thiết đợi Bãi Sau ngọn sóng vỗ về nhau.