Chờ
mãi... mỏi mòn phát ngẩn ngơ Chờ
lâu não ruột đến ơ thờ. Chờ
Xuân vui đến cùng sông núi Chờ
Hạ nồng sang đượm bến bờ. Chờ
bạn Vũng Tàu ra tắm biển Chờ
em Bà Rịa tới bình thơ.
Rộn
rã hồi chuông vẳng đất trời Thơ
Đường đất Việt trổ vần khơi. Ngày
đông tháng hạ tình sâu dõi Cuối
biển đầu sông nghĩa rộng vời. Trí
tuệ chan hòa vui mỗi tuổi Tâm
hồn lắng đọng trải cùng nơi.
Ta
biết tìm em nơi chốn đâu Lời
chưa kịp gửi...bến
giang đầu. Tâm
tình vụng dại tình miên viễn Hồn
mộng hoang đường mộng bể dâu. Để
một đêm ngà men sực nức Làm
muôn dặm tím sắc u sầu.
Tiếc
lắm bạn ơi, tiếc thẫn thờ Tiếc
hồi đã lớn vẫn còn ngơ. Tiếc
tình chớm nở nhưng rồi nhỡ Tiếc
mối duyên tan thật khó ngờ. Tiếc
đợi người yêu không bến nhớ Tiếc
mong bậu mến chẳng đường chờ.
Linh
khí non sông tụ chốn này Giống
nòi Lạc Việt phát từ đây. Lúa
xanh vua dạy tươi đồng ruộng Trí
sáng trường khai rạng chữ thầy(*) Trăm
họ đồng bào cùng một bọc Muôn
dân con cháu giỗ chung ngày.
Thời
gian vùn vụt bóng chim câu Bởi
nhớ về thăm đất Vũng Tàu. Cát
trắng nằm chờ trên Bãi Dứa Rừng
vàng đứng đợi dưới Bình Châu. Khơi
xa thuyền chạy dò luồng cá Biển
rộng giàn khoan kiếm mỏ dầu.
Giỗ
Tổ Hùng Vương cuối tiết Xuân Muôn
phương tụ hội sáng muôn phần. Dâng
hương hậu duệ cầu đền nghĩa Kính
lễ tiền hiền nguyện đáp ân. Thượng
điện ngày ngày hương tỏa
ngát Hạ
đài tháng tháng mõ vang ngân.
Cùng với Chi hội
thơ Đường
luật Diễn Châu, Nghệ An.
Đường
luật...
người ơi chỉ tám câu Mà
sao “Cổ Thụ” vẫn ôm sầu? Thơ
vung vướng luật không cần biết Sách
chỉ thông vần chẳng chịu trau. Cứ
tưởng “Cây Đa” trùm cả bóng Nào
hay “Hoa Cỏ” phủ qua đầu.
Vĩnh biệt Trung
tướng Đồng Sĩ Nguyên, Tư lệnh đường Trường Sơn.
Con
đường huyền thoại đã âm vang Triệu
triệu con tim...“ba
sẵn sàng” Nắng
núi mây ngàn nung sĩ khí Mưa
bom bão đạn luyện gan vàng. Trường
Sơn xẻ dọc còn nung nấu Bến Hải xuyên qua vẫn rộn ràng.
Đã
mấy mươi năm
mãikhát
thơ Xuân
về đón bạn những mongchờ. Gần
xa kết nối càng
thân thiết Nam
Bắc giao lưu thỏa mộng mơ. Câu
xướng gửi trao lờithắm đượm Tứ hòa đối ngẫuýchẳng mờ.
Mừng sinh nhật lần
thứ 80 của nhà thơ Nguyễn Đức Thụ.
Đã
tám mươi xuân vẫn rạng ngời Mừng
cây Cổ Thụ gốc hoài tươi. Gia
đình hạnh phúc bền sông núi Sự
nghiệp công danh rạng biển trời. Dệt
chuỗi Thi Đường mong giải trí Thêu
vần lục bát thỏa vui chơi.
Đêm
trường thổn thức nhớ về nơi Gửi
gắm niềm yêu thỏa một đời. Biển
biếc nào quên ngày hạ đắm Non
bồng vẫn nhớ buổi xuân lơi. Mây
giăng trước ngõ thề cùng đất Nguyệt
tỏ bên song nguyện với trời.
Ô
nhỉ!Mà
sao lại buộc ràng Khi
không mà lại hết thênh thang. Chẳng
nhìn: Tâm trí mang mờ ảo Chưa
thấy: Cõi lòng gợn xốn xang. Chỉ
sợ kẻo mà đâm lỡ dở Dè
chừng ngộ nhỡ đến tiêu tan.
Mến
gửi lời yêu tới biển xanh Rừng
vàng gió thoảng rất trong lành. Thơ
Đường chắt lọc ngôn từ đẹp Niêm
luật khơi nguồn ý trắc thanh. Cô
gái Vũng Tàu
tình thắm thiết Chàng
trai phố núi nghĩa chân thành.