Ngót
sáu mươi năm tóc bạc rồi Vị
đời nếm trải đắng bờ môi. Công
danh chẳng khác vầng mây nổi Sự
nghiệp nào hơn mảnh giấy bồi. Thế
thái bao điều đen tựa mực Nhân
tình lắm chuyện bạc tày vôi.
Cách
biệt đâu rồi ở mãi xa Hoàng
hôn bóng ngả
thế chiều tà. Đài
sen bữa đón mòn chân mỏi Gối
mộng đêm chờ đẫm lệ sa. Giãi nắng không màng lo chịu đựng Đầm
mưa chẳng mộng cứ xông pha.
Non
sông hội tụ khí thiêng đầy Trải
vượt nghìn năm cuộc đổi thay. Tháp
cũ trăng lồng soi mặt nước Đài
xưa khói tỏa quyện trời mây. Giặc
về ải bắc gươm hoàn lại Xương
chất gò nam cỏ mọc dày.
Cảm
ơn các lãoghé
nhà chơi Gặp
bác Xuân Khu bữa tốt trời. Vẫn
đó hàm râu đang lỡ cỡ Còn
đây ánh mắt mảivuiđời. Với
vòng tay ấm đầy thân thiện Và nụ cười vang mãi mọngtươi.
Hòa
Long về...
ghé bạn Xuân Khu Thơ
rượu trộn chung khói mịt mù. Tướng
khỏe như là sen giữa hạ Râu
dài đâu ngỡ lá đầu thu... Thân
thương tri kỷ đầy rôm rả Mến
mộ thơ ca lắm rối bù.
Ngọn
bút lâu nay đã thấy cùn Tay
già viết lách tỏ hơi run. Câu
thơ nắn nót khi chưa trọn Con
chữ vần xoay lúc cũng chùn. Hỏi
Hội văn chương sang với sửa Theo
Người vườn tược vén cùng vun.
Vô
thường nghiệp chướng kiếp làm người Cát
bụi trần thân rách tả tơi. Thống
khổ buồn đau không nản chí Bình
tâm vững bước vẫn yêu đời. Bồng
bềnh sóng nước tùy duyên phận Ảm đạm mây mưa mặc đất trời.
Sông
đầu sông cuối một dòng sông Mỗi
giọt châu rơi vạn nỗi lòng. Chuông
vọng nửa đêm mơ tỉnh giấc Mực
tràn một tối gió lùa song. Hoa
lay trước cửa vầng trăng sáng Sen
thắm bên đầm giá ngọc trong.
Lời
ngon tiếng ngọt dễ ưa mà Mát
dạ nao lòng bạn lẫn ta. Nắng
nhạt mây hồng thay cũng bởi… Tình
thâm nghĩa kết nói chi là… Sớm
hôm chiều tối thời mê mẩn Lạc
lối quên đường mấy xót xa.
Trăm
thương ngàn nhớ cũng bằng không Ngõ
hẹn từ nay lá chất chồng. Nhụy
cúc hờn sen vàng sắc nhớ Ráng
chiều nuối hạ tím mùa mong. Ngập
ngừng rượu tiễn tình dâng mắt Xao
xuyến người đi sóng quyện lòng.
Báo
chí hôm nay đã định hình Bao
mùa hội nhập vẫn phân minh. Gian
tham chẳng bẻ cong ngòi viết Chính
trực luôn răn giữ phận mình. Gửi
trọn niềm tin tâm mãi sáng Trui
rèn nhân cách trí thêm tinh.
Quyền
lực thứ tư chớ có đùa Dắt
dìu dư luận chỉ sau vua. Se
lòng ký giả khi dư ế Mát
mặt nhà in lúc được mùa. Chỉ
ngại bây giờ đông kẻ bán E
rằng mai mốt ít người mua.
Đã
định bao lần bỏ quách cơ! Hôm
nay bắt được rõ tay sờ… Còn
hay thuế má không thèm trả Mới
biết tiền nong chẳng thấy tờ. Chưa
tối đèn khơi thơ với thẩn Vừa
khuya điện tỏ ngẩn cùng ngơ.
Nghĩ
đến mà chi cảnh mộng dời Giăng
sầu ghép tủi mãi người ơi! Nhiều
khi lệ đổ hoen tròng
mắt Lắm
buổi hồn đan nẫu cuộc đời. Bản
nhạc chưa luồn câu ước cũ Cung
tình lại ngóng chữ cầu vơi.
Đường
xa mưa ướt một mình ai Bóng
tối ngoài kia đã đổ dài. Bất
chợt nghe lòng thương dáng liễu Tự
nhiên thấy dạ xót hình mai. Câu
duyên chẳng ngại gần câu phận Chữ
mệnh còn e ghét chữ tài.
Ngày
càng am hiểu lẽ huyền vi Danh
vọng kim ngân chẳng thiết gì. Lớp
bụi vô minh dù phủ kín Phép
màu trí huệ ắt xua đi. Có
hay thực tại là hư ảo Mới
hiểu chân như hóa diệu kỳ.