Mỗi
bước vương sầu dạ nhớ ai Bao
ngày xa vắng nỗi u hoài. Nửa
đêm chờ đón màn sao rụng Một
tiếng hẹn thề nước mắt phai. Gió
cất giọng hờn rưng khúc trỗi Người
mong tóc rũ biếng trâm cài.
Ta
dứt đành sao nỗi đắm say Quên
đi sao được khỏi hồn thây. Vợi
vời tâm trí hương xuân ý Túy
lúy vần thơ bóng dáng mây. Một
phút những quên ngàn phút nhớ Bao
lần xao nhãng vạn lần ngây.
Đừng
ham bả lợi, lụy tình chi!? Quên
cả mẹ cha cũng chỉ
vì… Nhânquả nhãn tiềnnuôioán hận Đứctàithâm hậuđuổisân si. Tham
tàn phá hỏng
tâm can đấy! Danhhãođục phai trí huệ thì...
Mọi
việc trên đời như bóng nước Đủ
màu tươi đẹplắm người ước... Xa nhìn lấp lánh tựa mây bay Gần nát tanh bành hơn gió ngược. Tâm động ngỡ ngàng đâu thấy hay Dạ yên tịch tĩnh mới buông được.
Thương
khách tha phương lỡ chuyến tàu Thương
tình đơn lạnh cóngtim
đau. Thương
đời bóng chiếc buồn cô quạnh Thương
cảnh phòng không buốt nỗi sầu. Thương
thuở trăng tròn còn vụng dại Thương
thời bóng xế phải xa nhau.
Văn
Thanh thiền tọa dưới hiên nhà Quán
tưởng trần gian những xót xa. Dạo
giữa thường hằng tìm lẽ
đạo Ngộ
trong khổ đế diệt tâm tà. Nghiệm
câu kinh Phật ra chân lý Gieo
quả Tâm từ diệt ác ma.
Đêm
này góc bể một mình ta Quà
chẳng, thơ suông
nhớ mẹ già. Mái
tóc ngàn Nưa màu bão táp Canh
chầy đất Triệu quãng đồng xa. Người
nơi chốn ấy đương buồn hả? Con
ở trời đây rất khỏe mà!
Đời
chẳng mấy ai thấu hiểu mình Khinh
thì chửa phải... tợ rằng khinh. Lời
trao ý gởi luôn đều nhẹ... Nghĩa
trả ân mang vẫn cứ bình... Che
chở mưu cầu quen nể trọng Cúi
luồn nịnh bợ chóng hoan nghinh.
Bắc
Son – thủ lĩnh bộ
truyền thông Hí
hửng nằm mơ buổi hóa rồng. Ba
triệu đô chìa tay… chấm hết! Bao
ngàn tỷ xóa sổ như không. Cậy
quyền bắt nạt người trung thực Phá
sóng hùa theo đám “mã đồng”.
Vàng
thau đâu dễ trộn
vào nhau Kìa
áo chính nhân chẳng đổi mầu. Nhện
mãi căm ruồi dù vạn thế Tằm
hoài thương kén dẫu ngàn sau. Rừng
còn tha thiết cây xanh lá Biển
vẫn du dương sóng bạc đầu.
Tháp
nâu thức dậy giữa rừng hương Níu
bước chân người khắp bốn phương. Soi
bóng Huyền Trân hồn Đại Việt Tìm
châu Ô Rí mộng quân vương. Lắng
nghe hưng phế rêu thao thức Hồi
tưởng binh đao lệ đoạn trường.
Thân
này tôi tưởng của riêng ta Bát
thức tôi nhầm cái túi da. Lục
cảnh không rời vì lợi lạc Lục
căn bám sát chửa lìa xa. Nghiệp
duyên cố thủ đang buông bỏ Trước
chấp ôm ghì chẳng thả ra.
Tự
thuở Nưa ngàn tiễn bước ta Cầm
ô Kỷ Tỵ, áo lâm già. Tang
bồng thế tục nghề nam tử Đạo
nghĩa giang hồ vẻ bướm hoa. Đất
Triệu Voi rền muôn dặm nhớ Vũng
Tàu sóng gội nửa đời qua.
Ta
mừng đất nước thuở hồi sinh, Về
với làng quê sống hết mình. Vẫn
nhớ buồn vui thời khói lửa Càng
yêu hạnh phúc thuở thanh bình. Dưỡng
sinh rèn luyện già không nản, Thể
dục trau dồi bệnh chẳng kinh.
Chớm
già đôi bóng đợi con về Chăm
sóc mẹ cha sống ở quê. Mít
chĩu chịt cây rơi chật
gốc Chanh
ken cành quả đổ đầy
đê. Bát
canh bà nấu ăn xong bữa Phích
nước ông đun uống trọn bề.