Thái
Nguyên thất thủ lụt như này… Mưa
núi tràn về ngập cả đây! Bệnh
viện nước tràn vô trước cổng Sân
trường lũ vượt tới lưng cây. Nhìn
sang tụi trẻ lòng thương quá Ngẫm
tới lớp già mắt tủi đầy.
Ba
mươi năm...
nhớ túp lều sàn Bờ
trúc chờ ai đứng thẳng hàng. Phố
mới đường xuân mừng khách đến Tầng
cao đàn én chở mùa sang. Thương
sao tình bạn lòng son sắt Yêu
lắm vườn thơ nghĩa đá vàng.
Cánh
hoa khoe sắc giữa chiều buông Mộng
trái thơm ngon nặng trĩu buồng. Đóa
ngọc một thời tươi nhụy thắm Nụ
hồng bao nỗi lạnh đêm suông. Tựa
vần thơ lạc xa dòng chữ Như
bến sông khuya vắng tiếng xuồng.
Chín
người mười ý lẽ sâu nông Bác
thích xanh cô lại khoái hồng. Thanh
khí tương đồng nhìn đã hiểu Cơ
duyên chẳng hợp nói bằng không. Giao
lưu san sẻ làn hơi ấm Xướng
họa chung vui chén rượu nồng.
Em
đón anh về trước cổng
ga Mang
theo hơi ấm của quê nhà. Má
hồng đã nhuốm màu sương bạc Mắt
biếc còn vương giọt lệ sa. Tay
nắm tay trao dòng cát bụi Tình
say tình gửi nỗi niềm hoa.
Mỗi
bước vương sầu dạ nhớ ai Bao
ngày xa vắng nỗi u hoài. Nửa
đêm chờ đón màn sao rụng Một
tiếng hẹn thề nước mắt phai. Gió
cất giọng hờn rưng khúc trỗi Người
mong tóc rũ biếng trâm cài.
Ta
dứt đành sao nỗi đắm say Quên
đi sao được khỏi hồn thây. Vợi
vời tâm trí hương xuân ý Túy
lúy vần thơ bóng dáng mây. Một
phút những quên ngàn phút nhớ Bao
lần xao nhãng vạn lần ngây.
Đừng
ham bả lợi, lụy tình chi!? Quên
cả mẹ cha cũng chỉ
vì… Nhânquả nhãn tiềnnuôioán hận Đứctàithâm hậuđuổisân si. Tham
tàn phá hỏng
tâm can đấy! Danhhãođục phai trí huệ thì...
Mọi
việc trên đời như bóng nước Đủ
màu tươi đẹplắm người ước... Xa nhìn lấp lánh tựa mây bay Gần nát tanh bành hơn gió ngược. Tâm động ngỡ ngàng đâu thấy hay Dạ yên tịch tĩnh mới buông được.
Thương
khách tha phương lỡ chuyến tàu Thương
tình đơn lạnh cóngtim
đau. Thương
đời bóng chiếc buồn cô quạnh Thương
cảnh phòng không buốt nỗi sầu. Thương
thuở trăng tròn còn vụng dại Thương
thời bóng xế phải xa nhau.
Văn
Thanh thiền tọa dưới hiên nhà Quán
tưởng trần gian những xót xa. Dạo
giữa thường hằng tìm lẽ
đạo Ngộ
trong khổ đế diệt tâm tà. Nghiệm
câu kinh Phật ra chân lý Gieo
quả Tâm từ diệt ác ma.
Đêm
này góc bể một mình ta Quà
chẳng, thơ suông
nhớ mẹ già. Mái
tóc ngàn Nưa màu bão táp Canh
chầy đất Triệu quãng đồng xa. Người
nơi chốn ấy đương buồn hả? Con
ở trời đây rất khỏe mà!
Đời
chẳng mấy ai thấu hiểu mình Khinh
thì chửa phải... tợ rằng khinh. Lời
trao ý gởi luôn đều nhẹ... Nghĩa
trả ân mang vẫn cứ bình... Che
chở mưu cầu quen nể trọng Cúi
luồn nịnh bợ chóng hoan nghinh.
Bắc
Son – thủ lĩnh bộ
truyền thông Hí
hửng nằm mơ buổi hóa rồng. Ba
triệu đô chìa tay… chấm hết! Bao
ngàn tỷ xóa sổ như không. Cậy
quyền bắt nạt người trung thực Phá
sóng hùa theo đám “mã đồng”.