Thiếu nữ đường xa nhuốm bụi hồng Nét
duyên thầm thắm vạn người mong. Vai
gầy mảnh khảnh phơi đầu ngõ Tóc
ngắn lưa thưa mọc giữa đồng. Nhọn
hoắt gai đâm ai chọc ghẹo Nhu
mì áo kéo kẻ thèm trông.
Vẫn
thương vẫn nhớ vẫn nâng niu Một
cánh hoa thơm rực nắng chiều. Cho
dẫu nhụy hồng rồi sớm nhạt Nhưng
còn duyên nợ mãi thầm yêu. Chữ
tình ngỡ tưởng xanh bờ liễu Giấc
mộng nào hay vắng bóng kiều.
Thử
lửa nhiều rồi chẳng ngại đau Đã
vàng nào có sợ chi thau. Một
thời trải bấy cơn chìm nổi Mấy
bận qua bao cảnh dãi dầu. Những
ước tri âm không ngoảnh mặt Hằng
mong hợp phố sớm về châu.
Sóng
bạc gầm gào quét biển Đông(*) Nằm
trên nệm ấm nghĩ thương chồng. Nhà
giàn Tư Chính thù tung quấy Hải
cảng Quy Nhơn
gió giật tung. Áp
lực từng ngày quân gánh khổ Gian
nan vạn kiếp lính canh phòng.
(Nhân chuyến thăm
Côn Minh, nơi có nhiều cảnh quay trong phim “Tây du ký”)
Bài xướng:
Tới Côn Minh
Du lịch Côn Minh tiết cuối thu Còn nguyên dấu vết cảnh
sương mù. Khoan thai Bồ Tát, vi hành
đạo Rong ruổi Đường Tăng,
nguyện kiếp tu. Một dạ trừ yêu,
lòng sáng tỏ Đồng tâm diệt quái, đức cần
cù.
Biết
thế ngày xưa theo ngạch võ Thì
nay sự nghiệp thua gì họ. Thà
rằng ăn ỏn ẻn như mèo Quyết
chẳng táp ngồm ngoàm giống chó. Mình
dại văn thơ đọc xó nhà Bạn
khôn xe ngựa nghênh ngoài ngõ.
Hơibấc dội về lạnh lắm không? Để
anh gửi chútnắng tươi hồng. Vũng Tàu gió chướng se chiều thổi Đất Tổ heo may quạnh sáng dông. Tận cuối dộcxa nàng mải dõi...!? Ở
nơi biển vắng bậu thường trông.
Đêm
nằm không ngủ cứ miên man...! Chuyện
núi, chuyện sông, chuyện gió ngàn... Đàigọi biển đông trời nổi bão… Báo tuyên phố núi dịch lantràn. Chị
buồn thirớt vì thua điểm Anh
khóc ngồi tù nỏ
cậy quan.
Những
muốn cùng ai thể luật Đường Chân
tình bạn hữu khắp ngàn phương. Tu
từ, ghép chữ,...
cần minh bạch Tách
nghĩa, tìm câu,...
được tỏ tường. Cho dẫu khai đề luôn khó nhọc Rồi
ra luận kết vẫn như thường.
Dường
nghe lành lạnh ngọn heo may Giọt
nắng thu phai báo cạn ngày. Bạn
vẫn không về nên rượu đắng Em
còn đi mãi để ta say. Trông
qua bến cũ mù giăng kín Ngó
lại đường xưa khói phủ đầy.
Giã
biệt mùa đây cảnh tháng mười Hay
lòng mãi giận buổi thu
lơi. Ngàn
năm chửa vẹn màu ân nghĩa Vạn
thuở nào xanh cõi đất trời. Để
liễu bên dòng quên phút mộng Cho
người lối ngõ hận mưa rơi.