Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 14 tháng 1, 2020

Chùm xướng họa: TẾT VIỄN PHƯƠNG



Bài xướng:
Tết viễn phương

Ba chục năm tròn tết viễn phương
Trăm ngàn cay đắng kiếp tha hương.
Câu thơ khó hết lời dâu bể
Chén rượu khôn vơi khúc đoạn trường.
Mến lụa nên tằm hoài nhả kén
Căm ruồi khiến nhện mãi tơ vương.

Thứ Hai, 13 tháng 1, 2020

Chùm xướng họa: ĐẾN VỚI ĐƯỜNG THI



Bài xướng:
Đến với Đường Thi

Đường Thi: “khúc khuỷu, trập trùng treo”
“Mỏi gối, chồn chân” cứ mải trèo.
Trục trặc niêm vần còn cố bấm
Gập ghềnh bằng trắc vẫn ham leo.
Dăm ba lối họa khôn luồn lách
Chín chục ngón chơi khó vặn vèo.

Xuân đừng đi đâu



Xuân về... đừng nỡ bỏ đi đâu
Ngõ vắng hàng cây rủ bóng sầu.
Hiên trước thềm hoang se cỏ dại
Vườn sau lá úa lạnh ao sâu.
Phải người bến cũ rời sương gió
Nên khách đường xa lỡ nhịp cầu.

Xuân đơn côi



Giận nẫu đường xa tớ chẳng về
Duyên tình vạn lối bởi còn mê.
Quê nhà ngõ vắng đời chan lệ
Xứ bạn vườn hoang cảnh não nề.
Những lúc vun trồng câu cảm thệ
Nhiều khi xén tỉa chữ vong thề.

Chùm xướng họa: YÊU MÃI ĐẾN GIÀ

(Thơ đề ảnh)



Bài xướng:
Yêu mãi đến già

Anh dắt em đi hết chặng đường
Thì thầm khe khẽ thắm yêu thương.
Từ ngày xanh tóc mong sung sướng
Đến thuở bạc đầu vẫn vấn vương.
Thắm thiết cùng chàng đi vạn hướng
Êm đềm với thiếp trải muôn phương.

Vui chiều

Tặng Cúc Phương.



Nhịp cầu mưa gió đã từng qua
Ngắm cảnh chiều thu nắng chửa tà.
Nguyệt thẹn vén mây so bóng nguyệt
Hoa cười vin nụ hưởng hương hoa.
Duyên thơ hạnh phúc kề môi rượu
Nghĩa bạn tri âm cạn ấm trà.

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2020

Đón Xuân sang



Đông vừa sắp mãn đón Xuân sang
Tổ quốc từng ngày tiếp mở mang.
Nước mạnh điểm tình phố mới
Dân giàu thêm thắm nghĩa thôn trang.
Công – Nông kết nối theo lời Đảng
Binh – Trí tòng tâm thuận ý làng.

Cánh hoa Xuân



Xuân xanh sắc thắm mãi nâng niu
Một đóa hoa thơm rực nắng chiều.
Cho dẫu nhụy hồng rồi sớm nhạt
Nhưng còn duyên nợ mãi thầm yêu.
Chữ tình năm tháng nghiêng bờ liễu
Giấc mộng thời gian nhuộm nét kiều.

Nâng ly hãy nhớ…!



Đêm ngày tất bật cuộc mưu sinh
Chuốc chén lên xe họa rập rình.
Mến bạn đừng suy hơn bợm nhậu
Vì em chớ nghĩ kém lưu linh.
Mềm môi cuộc kết lo toan việc
Cạn chén tầm tan kiểm soát mình.

Chùm xướng họa: NỐI NHỊP CẦU THƠ



Bài xướng:
Nối nhịp cầu thơ

Mười năm họp mặt chiếu thơ Đường
Sông Nhuệ chào mừng bạn bốn phương.
Tỉnh Bắc anh trao lời thắm thiết
Xứ Đoài em gửi chữ thân thương.
Bình xưa chan chứa bao lưu luyến
Rượu mới tràn trề những vấn vương.

Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2020

Tần ngần…



Ô kìa! Canh Tý lướt phong vân
Vài bữa ghé đây đến cửa sân...
Hoan hỷ mừng Xuân cao giọng hát
Âm thầm đón Tết vọng lời ngân.
Niềm mơ hạnh phúc còn xa lắm
Mộng ước liên hoan cũng cha gần.

Tình Xuân



Gom từng hạt nắng buổi đầu xuân
Sưởi ấm yêu thương tới vạn lần.
Gửi đến muôn nơi cùng bạn hữu
Mang về khắp nẻo với người thân.
Nồng nàn sắc thắm ngời hoa đỏ
Thắm thiết màu tươi sáng nụ ngần.

Chào Xuân Canh Tý



Chào Xuân Canh Tý đến cùng ta
Hạnh phúc ấm no với thái hòa.
Việc tốt – hoa này tươi vạn nẻo
Đời xanh – nếp ấy tỏa muôn nhà.
Gia đình vui vẻ tình thương bội
Đất nước thanh bình phúc lộc đa.

Đón Xuân



Xuân sắp về rồi bạn có hay
Nụ hoa chớm nở đón ai đây...?
Vườn xanh rực rỡ bao hương sắc
Trăng sáng tỏ mờ trong bóng mây.
Có phải vần thơ đang đổi ý
Hay là nét chữ sớm trao tay.

Sống đúng tuổi già



Tuổi đã bảy mươi, tác chẳng già
Việc đời, việc đạo, việc quê nhà.
Siêng năng hành thiện – lòng từ ái
Tích cực tu nhân – dạ vị tha.
Mong được đáp đền ân phụ mẫu
Ước luôn tu dưỡng đức ông bà.

Mừng Đảng mừng Xuân



Thơ Đường mừng Đảng chín mươi Xuân
Sóng gió đầy đơm sáng bội phần.
Độc lập tự do toàn xã hội
Ấm no hạnh phúc khắp muôn dân.
Diệt ba đế quốc... vun tình bạn
Trọn một sơn hà... kết nghĩa thân.

Mừng Xuân

(Ngũ độ thanh; Giao cổ đối)



Mùa Xuân nắng bỗng dệt tơ vàng
Gió thả khung trời nhạc mãi vang.
Hạnh phúc vời trao rừng biển giữ
Ân tình nhủ quyện nghĩa lời trang.
Đào mơn mởn lộc vươn cành biếc
Bướm vẫy vườn xinh cảnh dịu dàng.

Màu thời gian



Khuất nẻo tà dương giã biệt ngày
Nghiêng chiều nắng mỏng chạm cành cây.
Buồn trông chốn cũ lầu hoang đổ
Lặng ngắm nền xưa bãi phế bày.
Ngói vỡ tường bong rêu kết thảm
Nhà xiêu cột ngã nhện giăng dây.

Anh tôi



Bảy chín xuân rồi tóc vẫn xanh,
Tay đàn, miệng hát, mắt tinh nhanh.
Giáo viên ngày trước, trò ngoan giỏi
Ca sĩ hôm nay, hạng lão thành.
Cháu chắt quây quần bên cụ nội,
Đình chùa rộn rã buổi trăng thanh.

Phôi phai



Có những mùa xuân đau xót nhất
Là mùa đạo nghĩa bỗng phôi phai…
Nhân tâm lạnh lẽo từng cung vắng
Thế thái cuồng quay những dặm dài.
Rượu uống khôn vơi niềm tủi phẫn
Thơ làm chẳng hết nỗi sầu ai…