Nghênh
ngang sách bút chuột đi thi Cô
bác coi xem chuyện lạ kỳ. Xào
xáo văn chương sai quốc luật Mon
men tri thức phạm trường quy. Học
đòi quan trang che tàn đứng Bắt
chước ông nghè vác lọng đi.
Mấy mươi năm Tết vẫn chưa về Nghênh đón giao thừa phút vọng quê. Bánh tét dăm đòn xâu lẳng lặng Chuối tiêu một nải nhớ ê chề. May mà con cháu đùa vui chật... Thế vậy ông bà tỏ khoái ghê!
Tết
hờ hững ghé ở ngoài sân Đến
để mè nheo cảnh nợ trần. Không
hẹn bầy Heo rời góc tủ Tiền
cần lũ Chuột chẳng lòi ngân. Vui
chưa biết phải dùng cơm muối Chi
hết đồng trinh khuyết chửa cần.
Mến tặng anh Võ Quang Cảnh cùng bà con cô bác Xóm Củi.
Xóm
Củi chanhòatiệc tất niên Anh
em bè bạn kết trăm miền. Dân làngmãi nhớ lòng ơn Đảng Con cái chăm lo chuyện phép Tiên. Hòa
thuận...sang
năm đà đại phát Thủy
chung... tới tết hẳn
dư tiền.
Nghe
đài báo rét đậm ngoài quê Mấy
chục năm qua tết chửa về. Chẳng
phải núi cao hay vực thẳm Nào
vì bến hoặc với bờ mê. Lòng
người triệt lối thành se thắt Miệng
thế ngăn sông khiến não nề.
Chẳng
có tết nào được thảnh thơi Em
đi trang trải giữa dòng đời. Nét
xuân dầu dãi trên khuôn mặt Khóe
mắt buồn thương dưới ánh trời. Nhớ
lại nét hồng khi đắm đuối Quên
đi nụ héo lúc chơi vơi.
Trận
banh đang đẹp với bao người Cháu
bắt không thành hỏng cuộc chơi… Có
phải luyện rèn chưa đủ độ Hay
là sao nhãng để buông lơi. Bao
người mong đợi làm nên chuyện Mấy
bác chờ mong đến ngợp trời.
Khó
nhất Đường thi ở “chất
Đường” Cho
nên mọi thứ sẽ còn vương. Luật
niêm học bạn mà nâng bút Nhịp
điệu theo người để tiếp gương. Cả
một đời thơ chưa quý mến Thì
muôn câu chữ
dễ yêu thương.
Ta
về quyẩn
chốn non cao Dại
với sân si dễ té nhào. Ta
kiếm tri âm trao ước nguyện Tìm
người tri kỷ gửi tâm giao. Nơi
hình nguyệt lẻ cùng xum tụ Vắng
bóng giai nhân có lẽ nào...
Tháng
Chạp thường niên Táo thuyết trình Năm
rồi, hạ giới thật là kinh… Bất
lương vô cảm... đầy căm phẫn Kẻ sĩquan
tham...lắm bất bình. Đất
nước chàoXuân
bừng phấn khởi Nhân
dân đón Tết được phồn vinh.