Xứ
Nghệ vang rền những tiếng ca Ngời
bao sắc cảnh đẹp muôn nhà. Hoài
say nhịp sống hôm gần gũi Mãi
đượm ân tình buổi cách xa. Giữa
tháng dòng La vờn bóng Cuội Trung
tuần núi Quyết dõi hình Nga.
Ngày
ấy tôi thường hái trộm mơ Tặng
người bạn nhỏ nép ven bờ. Long
lanh mắt biếc pha màu nắng Chúm
chím môi hồng rối tuổi thơ. Cứ
thế tan trường tha thẩn đợi Và
rồi đến lớp vẩn vơ chờ.
Ta
về hong lại mấy vần thơ Thôi
nhé nàng Trăng chớ phỉnh phờ. Một
tiếng chuông ngân đà tỉnh mộng Mấy
lời kinh niệm giúp tan mơ. Đường
nhân giữ thiện luôn tha thiết Nẻo
thế gìn chân chẳng nhạt mờ.
Những
muốn cùng ai thảo mấy vần Vui
mừng năm mới để chơi xuân. Tiếc
làn sương tỏa giăng đầu ngõ Khổ
nỗi mưa buồn đọng cuối sân. Ly
rượu đâu say người lữ thứ Bút
tình nào thỏa nỗi thi nhân.
Hoa
xoan tím rụng có ai về Bỗng
chợt chạnh lòng nhớ ngõ quê. Nhà
Mẹ liêu xiêu sương bốn phía Mồ
Cha lạnh lẽo gió tư bề. Giở
chồng thư cũ nghe tim nhói Ngắm
tấm hình xưa thấy dạ tê.
Hối
hả lo toan giữa cuộc đời Khó
dành một phút để vui chơi. Thơ
văn luyện tính nghe điềm đạm Thư
pháp trau mình sống thảnh thơi. Uống
tách trà thanh càng đậm vị Ngẫm
tình nhân thế lắm ngoa lời.
Tích
tắc... thời gian gõ nhịp đều Vườn
tình loang loáng ánh trăng gieo. Cây
đời ấp ủ bao mầm ước Bể
ái dạt dào tiếng sóng reo. Khúc
hát à ơi!... còn vọng mãi Câu
hò hố hợi... vẫn mang theo.
Cảm
phục thiên thần mang áo trắng Thời
gian dẫu cuộn luôn đằng đẵng. Trau
nghề há phải chuyện hơn thua Giữ
nghiệp đâu vì phần được thắng. Dịch
trỗi thân quàng lắm hiểm nguy Cơn
bùng trí chịu nhiều căng thẳng.
Muôn
lời chúc tụng gửi ngành Y Vất
vả gian nan chẳng ngại gì. Buổi
dịch chăm người đâu thoái thác Khi
thường chữa bệnh có nề chi. Âm
thầm cải tử hồng tâm trí Lặng
lẽ hoàn sinh sáng nghĩa nghì.
Bạch
Dinh tắm nắng giữa
trời xuân Nụ
thắm rung rinh nở trắng ngần. Một
dãy thần công bừng sắc
chiến Đôi
hàng hoa sứ rực trăng ngân. Còn
đây lời nguyện bao trăn trở Vẫn
đó trang thơ những tảo tần.
Sứ mệnh vinh quang việc cứu người Ngày
đêm gắng sức chẳng buông lơi. Tâm
hồng y đức – thương người bệnh Áo
trắng nàng tiên – quý cuộc đời. Tuệ
Tĩnh tài cao gìn giữ phận Hoa
Đà trí rộng khắc ghi lời.
Suốt
ngày thơ phú với nho nhe Vợ
khẽ ho lên đã vãi tè. Tính
kiếm Lương Sơn cùng nhập đảng Toan
tìm Thủy Bạc để vào phe. Lâm
Xung khi trước hàng em út Ngô
Dụng ngày xưa chỗ bạn bè.
Gọi
cụ mặt trời phía bể đông Bình
minh tỉnh giấc má môi hồng. Líu
lo chim hót mơn man gió Lóng
lánh sương tan bát ngát đồng. Hương
lúa mới – đan mùi cỏ nội Cốc
trà thơm – quyện sắc hồng nhung.
Khổ
sướng buồn đau số định rồi Thơ
hòa nhạc phối thả hồn
chơi. Dù
bao ả mộng đường che chắn Mặc
những nàng mơ việc vẽ
vời. Kẻ
nghĩ đồng tâm thì hợp xướng Anh
rằng nghịch ý hãy buông lơi.
Lặng
lẽ màn đêm tiếng thở dài Khơi
đèn đốt lửa nghĩ về ai. Ngày
thương dỗi giận tình hoa dại Buổi
nhớ hờn ghen nghĩa nhụy đài. Quạnh
vắng nhiều năm đời đã trải Đìu
hiu cả kiếp phận an bài.
Núi
đứng chờ ai suốt tháng ngày Bên
bờ biển biếc đắm tình say. Xanh
um đỉnh dốc khi mưa thuận Vàng
vọt lưng non lúc nắng đày. Có
phải ngàn năm trơ gió thổi Hay
là muôn nỗi ngợp mây bay.
Ép
ý gượng vần thơ khó hay Suy
tư trăn trở cả đêm ngày. Con
cười: ba lại luôn nhăn trán Vợ
bảo: ông sao cứ nhíu mày. Lắm
lúc mơ màng ngay giữa bữa Nhiều
đêm thao thức suốt canh chầy.