Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2020

Chờ…



Đại dịch toàn cầu nghẽn tứ thơ
Ngày vui hội hữu bấy trông chờ.
Lam Giang thấp thỏm trong dòng đợi
Hồng Lĩnh bồi hồi khép bến mơ.
Còn đó mặn mòi câu Ví dặm
Vẫn đây đặm ngọt bánh Cu đơ.

Nghệ sĩ già trong công viên

Kính tặng nghệ sĩ Trí Hải.



Tiếng vĩ cầm du dương thánh thót
Sẻ chia cảm xúc khách rong chơi.
Niềm đam mê sáng ngời đuôi mắt
Nét trở trăn mờ ảo nụ cười.
Giọt nắng chao nghiêng đàn réo rắt
Lòng ai lắng đọng nỗi chơi vơi.

Phòng chống…

Thơ vui đề ảnh mùa dịch Covid-19.



Người sợ Cô Vy chế cái thùng
Sao cho kín mặt chống vi trùng.
V chai nước suối thông hơi thở
Mặt nạ ni lông chn mắt lùng.
Nào biết siêu vi trong khí quản
Đâu ngờ chủng mới giữa không trung.

Sông quê em xưa



Biết rồi em đã rõ từ lâu
Sông nước gương soi bóng nhịp cầu.
Bến đục buồn thương rầu gió thảm
Thuyền nan chở lạnh buốt đêm thâu.
Đôi bờ mưa nắng bao cay cực
Một nỗi sương sa mấy dãi dầu.

Thăm người chẳng gặp



Nhà dốc bên kia, dưới quả đồi
Thăm người chẳng gặp lỡ đành thôi.
Mến phong cảnh đẹp làng quê vắng
Yêu núi non đầy hoa lá côi.
Không thể lãng quên ngày giã bạn
Vẫn còn mãi nhớ buổi bên tôi.

Gửi người đan áo



Cái rét đầu đông chớm ngọt dần
Phương trời có lạnh hỡi tình quân.
Hằng đêm gội tuyết dầm mưa Sở
Những tối vùi sương rũ gió Tần.
Sợi nhớ đan dày trao lãng tử
Dây tình nén chặt gửi chinh nhân.

Gởi Châu Thạch



Cả ngàn trang sách viết bình thơ
Bút lực Trương huynh thật bất ngờ!
Đắm với thi nhân vào cõi mộng
Say cùng thục nữ giữa cơn mơ.
Gào trăng, đuổi bóng nương hồn bút
Chặn gió, đùa mây rút ruột tơ.

Miền quê tháng Ba



Trở lại miền quê tiết tháng Ba
Hoa xoan nở tím khắp vườn nhà.
Đường xưa thẳng tới kìa thôn bạn
Lối cũ rẽ về đấy xóm ta.
Nắng tỏa bờ sau ngời ruộng lúa
Mây bay bãi trước thắm nương cà.

Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2020

Chùm xướng họa: HOÀNG HÔN XƯA



Bài xướng:
Hoàng hôn xưa

Hỡi người cơm áo ở phương xa
Có nhớ miền quê cảnh xứ nhà.
Xõa tóc bờ tre làn gió thoảng
Nghiêng mình rặng trúc cánh cò sa.
Mẹ về ngả bóng tàn phiên chợ
Cau dõi nghiêng chiều rụng sắc hoa.

Lỡ...



Trăng xuân vượt núi lỡ xa rồi
Nhìn áng mây vàng mải miết trôi.
Phía trước cành xanh vừa rụng lá
Đằng sau sương lạnh cố đơm chồi.
Nhớ xưa sắc thắm dường như thể
Còn đó hương tình cũng vậy thôi.

Dễ thương nhất

Tặng nghệ sĩ Quyền Linh nhân mùa đại dịch Covid-19.



Quyền Linh – nghe nói bệnh gan, cật,...
Với cả... dạ dày – Nhung(*) nói thật...?
Giữa lúc Cô Vy đại dịch... hành
Bữa nay nghệ sĩ áo mưa... vật.
Đâu ngờ... sáng kiến ltrò hay
Bởi thế... tin vui xả bí mật...

Vừa hót vừa bay

Thơ vui tặng thi huynh Tùng Bách.



Tùng Bách ngày xưa ở Vũng Tàu
Nhưng về Hà Tĩnh đã từ lâu.
Thi nhân miền cát trao lời hẹn
Hội quán biển dầu gặp mặt nhau.
Nhịp “Bước thời gian”, “Mình với bóng”
“Bầu trời của ếch” chữ cùng câu.

Thứ Năm, 12 tháng 3, 2020

Xướng họa: CHUYỆN NÚI VÀ MÂY

(Nhị bát điệp)



Bài xướng:
Núi và Mây

Chung tình vạn thuở Núi và Mây
Núi hứng Mây giăng tháng lại ngày.
Giữa buổi Mây đùa ru Núi mộng
Ngang chiều Núi ghẹo dỗ Mây say.
Đôi lần gió quật Mây hờn Núi
Có bữa giông tràn Núi dỗi Mây.

Ngang cơ

(Song thanh; Đồng âm vận)



Chiến tuyến bươn ra để nhử mồi
Nhì nhằng pháo né mã ghim đôi.
Dâng xe ngáng tốt quành vờn lối
Đợi tượng nâng chân ghé tới đồi.
Mấy lúc nằm chờ luôn mộng dội
Vài lần ngó thấy cũng buông trôi.

Vợ chồng già đánh cầu lông



Chồng vợ rủ nhau đánh vũ cầu
Chân chồn gối mỏi cố chơi lâu.
Thuận đà đẩy vợt cầu lao vút
Ngon trớn tréo giò tay đỡ mau.
Tủm tỉm ông cười… này bỏ… nhỏ
Hoảng hồn bà bảo… ới sâu… sâu.

Báo thức

(Bỡn nhà thơ Tùng Bách)



Báo thức

Những là kẻ sĩ với văn nghê(*)
Xướng họa Đường thi bới đặt vè...
Cứ chụp, cứ bôi và cứ vẽ
Mần thơ, mần phú lại mần ve...
Sáng không tạo nổi thì khuya nhé
Ngày húc say mềm để tối nghe.

Nhớ…!

Sáng nay gặp bạn.



Xứ Nghệ xa xôi đến Vũng Tàu
Giao lưu thơ phú chúc mừng nhau.
Cửa Lò đằng nớ đây đang siếc
Ô Cấp bên ni đó vẫn cầu.
Từng giọt cà phê như hạt gi
Mấy viên đá lạnh tựa chim âu.

Thuyền đời



Thôi đành lỗi hẹn mối duyên nhau
Mái tóc xanh xưa sớm ngã màu.
Kẻ xót dương trần say nỗi nhớ
Người về tiên cảnh giấu niềm đau.
Trở trăn mỗi bước thương tình lỡ
Thao thức năm canh gối mộng sầu.

Nhớ ai



Đã mấy hôm rồi bặt tiếng ai...
Ra vào lục ục khéo đùa dai...
Quán quen ngơ ngác mình than uổng
Người lạ lâng lâng bác nhủ hoài.
Bệnh dịch dễ lây đành tạm nghỉ
Ngoa ngôn khó vận cứ chơi dài...

Một mình...



Đêm này góc bể một mình ta
Quà chẳng, thơ suông nhớ mẹ già.
Mái tóc ngàn Nưa màu bão táp
Canh chầy đất Triệu quãng đồng xa.
Người nơi chốn ấy đương buồn hả
Con ở trời đây rất khỏe mà.