Lối chơi vơi
Em
giờ đã tận cuối dòng sông
Cảnh
vật kia ơi phải hạ hồng?
Một
bóng trăng tà trôi lặng lẽ
Hai
bờ cỏ úa trải mênh mông.
Chân
sầu mãi kiếm lời xa vọng
Mắt
lịm dần theo bước mỏi gồng.
Cứ
vậy đoạn đường se sắt quá
Không
người muôn sắc hóa hư không...
LÊ
TRÍ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét