Nhớ Mẹ ra đi chẳng
muộn phiền
Nhân từ thanh thản
giấc bình yên.
Thương nhiều gương
mặt vô ưu mãi
Giữ trọn trong tim hạnh dịu hiền.
Nhớ Mẹ ra đi chẳng
muộn phiền
Nhân từ thanh thản
giấc bình yên.
Thương nhiều gương
mặt vô ưu mãi
Giữ trọn trong tim hạnh dịu hiền.
Bài xướng:
Nhớ
Mẹ
(Bài thơ của Hồng Vinh bị người ta lấy trộm).
Nghiêng chiều
thánh thót giọng ai ngâm
Biển cả dường như
cũng khóc thầm.
Nhớ mẹ hôm nào
khuyên giữ đức
Thương người thuở ấy
bảo gìn tâm.
Ân sâu quảy gánh hằng
ghi đậm
Nghĩa nặng oằn vai
mãi nhắc ngầm.
Biết trả sao đầy
công dạy dỗ
Cho tròn chữ hiếu vẹn... Tình thâm.
Con
nhớ mẹ nhiều... mẹ... mẹ
ơi...!
Nỗi
buồn khắc khoải chẳng hề ngơi.
Năm
canh thổn thức buồng
tim lạc
Sáu
khắc âm thầm giọt lệ rơi.
Trăn
trở mong chờ trăng tối nhạt
Bồn
chồn trông đợi nắng chiều vơi.
Tìm
hoài chẳng thấy người đâu cả
Thắp nén hương lên... mẹ mỉm cười!