Ở
đời có dại mới nên khôn Chớ
dại ngu si, chớ quá khôn. Khôn
được ích mình, đừng để dại Dại
thì giữ phận, chớ tranh khôn. Khôn
mà hiểm độc là khôn dại Dại
vốn hiền lành, ấy dại khôn. Chớ
cậy mình khôn cười kẻ dại Gặp
thời dại cũng hóa nên khôn.
Vô
thường vô tướng cũng vô thinh Theo
mãi chân ta bóng với hình. Chức
Nữ, Ngưu Lang tình cách biệt Mộng
Cầm, Mặc Tử nghĩa sâu in. May
thời thỏa nguyện vầy loan phượng Lỡ
cuộc ly sầu mượn kệ kinh.
Ngũ
vịnh Thắng Tam vẹn nghĩa tình Rạng
ngời lịch sử sáng lung linh. Hữu
rồng tả hổ chầu ngoài cửa Hậu
thánh trung thần ngự giữa đình. Thu
mấy nhân tâm hồn phát tiết Hội
bao công trạng thế khai minh.
Người
rằng bác học, kẻ kêu sàm Thi
luật bây giờ họ chẳng ham. Những
chị yêu tân thời ghét đọc Vài
anh trọng cổ vẫn ưa làm. Đam
mê xướng họa nghèo đành chịu Mải
miết đeo đòi đói cũng cam.
Ngày
dài, đêm vắng, một mình tôi Nhờ
sóng mang tin chốn cuối trời. Nét
chữ vẫn in dù gió thổi Câu
thơ mãi đọng dẫu mây trôi. Bóng
hình còn đó không đơn chiếc Lời
nói đâu đây chẳng lẻ loi.
Thơ
Đường xuất xứ phải chi ta...? Mãi
ở bên Tầu... hết mặn mà... Chắc
chắn cũng hơn mười thế kỷ...? Không
nhầm đã mấy vận can qua... Ngân
nga câu chữ, tìm nhăn nhó Ngẫm
nghiệm âm vần, chọn thiết tha...!
Tam
vịnh Thích Ca – Vịnh Phật Đài Là
nơi cầu phúc chẳng riêng ai. Trong
Tâm có Phật – Tâm hành thiện Giữa
Trí không Tâm – Trí lạc loài. Tiếng
mõ sư thầy về cực lạc Lời
cầu chú tiểu đuổi trần ai.
Thơ
Đường thể luật lại càng hay Bởi
thế ta mê viết mỗi ngày. Vạn
ý tuôn trào như suối chảy Ngàn
lời nhảy múa giống trời say. Đối,
vần luôn đúng thời mùi mẫn Niêm,
luật không sai mới thẳng ngay.
Dưới
những hàng bia mộ nỏ(*) danh Rừng
thiêng nắng dệt lá buông mành. Làn
mây xám sớm trôi lờ lững Ngọn
khói lam chiều quyện quẩn quanh. Vọng
lại lời hô giờ xuất trận Vang
lên tiếng hát lúc quân hành.
Hội
thơ đặc biệt khắp gần xa Nam, Bắc, Tây, Đông tụ một nhà. Cánh
sóng mang theo lời thắm thiết Trang
thư ghi lại ý chan hòa. Anh
em đồng cảm dù nam, nữ Bạn
hữu tri âm dẫu trẻ, già.
Thêm
vài chất liệu để làm tranh Thiếp
đã cùng ta gọt giũa cành. Viết
chữ hoài yêu màu tím đỏ Tô
dòng mãi đợi nét vàng xanh. Vần
thơ kỷ niệm luôn bền sắc Vết
mực thời gian sẽ thắm mành.
Kỷ niệm Ngày Hội
Văn chương Việt Nam lần 1 tại Vũng Tàu 16-11-2015.
Còn
đó duyên tao ngộ buổi nào Vũng
Tàu thành phố thật vui sao. Bó
hoa tươi thắm đầy lưu luyến Câu
hát ngọt ngào vẫn xuyến xao. Thi
hữu giao lưu nguồn cảm hứng Văn
nhân trao đổi mạch tuôn trào.