Đã
thấy mây thu nhuộm tím trời Hững
hờ chi lắm khói sương ơi. Không
anh chén rượu dường cay mắt Vắng
bạn bài thơ muốn nghẹn lời. Nhạt
nắng cho lòng thương chất ngất Lam
chiều để dạ nhớ chơi vơi.
Hoa
cúc trời ban đẹp ngỡ ngàng Thu
về rực rỡ chốn đài trang. Thềm
bên mấy chậu vờn sương trắng Vườn
cũ nghìn bông ngợp nắng vàng. Bành
Trạch – ông Đào lòng tự tại Hà
Nam – cụ Nguyễn ý xênh xang.
Nhiều
đâu mơ mộng cuộc nhàn chơi Sống
đã buồn vui lắm khóc cười. Đông
lạnh, gió lùa e bấc giá Xuân
nồng, nắng trải ước hoa tươi. Chuyển
vần mấy độ kìa non nước Chìm
nổi bao phen ấy đất trời.
Đồng
Lộc ngút ngàn phơi nắng sương Một
thời bom đạn thật tang thương. Ai
người tên tuổi, ai chưa biết... Đâu
nữ hùng anh, đâu đã tường? Cánh
mũ tai bèo thành biểu tượng Bài ca bất tử mãi tròn gương.
Cô
em Bình Thuận chỉ dùm anh Nổi
rõ biển trường chữ “Dục Thanh”. Mái
ngói thời xưa màu vẫn đỏ Cành
cây ngày ấy lá còn xanh. Vì
dân canh cánh, thương dân thật Yêu
nước nồng nàn, cứu nước thành.
Tấm
gương Thị Định nước Nam mình Phụ
nữ của thời Hồ Chí Minh. Trung
hậu đảm đang – thề quyết tử Anh
hùng lẫm liệt – đám hy sinh. Rạng
nòi ngời giống tròn vành đạo Trung
nước hiếu dân thấm đậm tình.
Một
mảnh tàn y bấy dặm đường Mái
đầu giờ đã điểm pha sương. Từng
qua biết mấy cơn hưng phế Đã
trải bao nhiêu cảnh đoạn trường. Ngọn
khói lam chiều da diết nhớ Con
đò cố lý ngậm ngùi thương.
Trở
lại miền xưa thắm nét son Trăng
xưa nay đã khuyết hay tròn? Dạt
dào đầu sóng đang ngà ngọc Phơi
phới sườn đồi vẫn sắt son. Dê
hấp, bò thui, chim nướng chả,... Nghêu
xào, ghẹ luộc, mực chiên giòn,...
Sướng
khổ âu là cũng tại tâm Vì
sa cám dỗ vướng mê lầm. Kim
tiền lấp mặt, tình chưa đủ Đạo
lý vun đời, nghĩa lại thâm. Dưới
núi trăng non vừa ló dạng Ngoài
hiên cỏ dại đã nhô mầm.
Về
thăm Thành Cổ, mới lần qua Quảng
Trị một thời khó thể nhòa Đạn
rú ngày đêm nào được nghỉ Bom
gầm hôm sớm chẳng an hòa. Chiều
đông lạnh buốt gai đồn giặc Sáng
hạ nắng nung rụi chốt ta.
Miền
Trung dằng dặc thắt lưng ong Hàm
Thuận Nam đây lắm lối vòng. Xe
cộ dập dìu đoàn xích thố Nương
vườn đầy rẫy quả thanh long. Cuộc
đời gắn bó bao thua được Thời
vụ đợi chờ mãi khó xong.
Từ ấy sông em sóng ngập lòng Huế ơi! Chừ rứa còn buồn không? Trong ni đông tiễn hoen chiều tím Ngoài nớ sương phai nhạt má hồng. Thương chuyến đò duyên chừng dỗi hẹn Xót tình thơ mộng cứ thầm mong.