Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

Chùm xướng họa DUYÊN HỜN




Bài xướng:
Duyên hờn

Duyên hờn cách trở sẽ mòn xanh
Lại nói rằng mơ vẫn chẳng thành.
Nẻo nhớ khơi buồn nêm mỗi bận
Câu chờ dệt nẫu khớp ngàn canh.
Vàng trăng tỏa ánh vùng thôn dã
Nhẹ gió quờ song chỗ cửa mành.

Ráng chiều




Nhạt nắng hoàng hôn vạt nắng gầy
Ráng chiều chạm mặt giữa chiều nay.
Người chi gặp gỡ làm chi thế
Nghĩa nọ vấn vương nghĩ nọ này.
Chỉ thắm trao tình thêm thắm mặn
Duyên nồng dệt ý thật nồng say.

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2018

Yêu


(Tam điệp, cô nhạn nhập quần)



Một chút hờn ghen một chút hờn
Để càng thương mến để càng thương.
Cho dù trọn cả cho dù trọn
Bởi lẽ thường kia bởi lẽ thường.
Chan chứa nỗi niềm chan chứa nỗi
Ngạt ngào hương sắc ngạt ngào hương.

Tỉnh giấc




Tỉnh giấc mình ta chỉ với ta
Đồng hồ chuông điểm đã canh ba.
Say mơ Cung Đẩu say chưa tỉnh
Giấc mộng Nam Kha mộng chửa xa.
Chén rượu đầu hôm ai chuốc rượu
Câu ca cuối tiệc ả nào ca.

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Trăng khuyết



Thương nửa vầng trăng khuyết chẳng tròn
Đêm trường cô quạnh gác sườn non.
Canh khuya gió thổi tâm thao thức
Khắc vắng sương buông dạ mỏi mòn.
Vạn thế thanh tao gìn đức sáng
Muôn đời trinh trắng giữ lòng son.

Vũng Tàu biển hẹn



Vũng Tàu vẫn đợi bóng hình anh
Mây rải sườn non, biển mát lành.
Theo làn sóng cuộn sương kề cạnh
Cuốn nước triều dâng nắng chiếu quanh.
Bến Đá, Sao Mai tình thắm thiết
Rạch Dừa, Bãi Trước nghĩa chân thành.

Điểm hẹn



Hẹn các đồng môn đến Vũng Tàu
Miền Đông, Đất Đỏ,... chuyển mình mau.
Ngôi nhà giữa biển anh em họp
Ngắm mẻ dầu thô lấp lánh màu.

Lẽ đời

(Điệp từ, số đối)



Cái máy nào hơn hẳn máy này?
Đã dùng chê chán lại dùng ngay.
Lúc cần luôn sẵn đâu cần kiếm
Khi thích được thôi cứ thích bày.
Một việc sá gì... trăm việc tốt
Tứ thời chẳng những... vạn thời hay.

Ướt lạnh duyên đời



Mưa chiều ướt lạnh nỗi niềm côi
Cũng bởi người xưa nuốt hẹn rồi.
Để giọt hờn giăng buồn nẫu mắt
Cho dòng tủi đọng xót nhàu môi.
Đèo hoang bóng tỏ âm thầm dõi
Buổi vắng mình trơn lặng lẽ ngồi.

Sao thế...?



Có phải giận hờn em bỏ đi...
Hay tình hương nhạt gió giăng gì?
Để buồn đêm trắng đường xa cách
Còn lạnh canh chày nỗi biệt ly.
Đâu bạn đón đưa từng bước sớm
Nào người mong đợi mỗi chiều khi...

Trang thơ “Biển Xanh tình người”



Các bạn về đây với “Biển Xanh”
Gần xa kết nối nghĩa chân thành.
Giao lưu hội đủ thêm nhiều chị
Gặp gỡ chan hòa với các anh.
Xướng họa lời hay còn thắm nụ
Vần thơ ý đẹp vẫn tươi cành.

Xin đừng ảo tưởng



Toàn quốc kình thơ hội đọ tài
Đọ tài... đâu được bở như khoai!
Với hồn – đạt độ khơi minh trí
Còn tứ – xuất thần mới “thượng đài”.
Bởi vậy hơn nhau tầm khổ luyện
Cho nên đoạt giải thật trần ai.

Chùm xướng họa: HỎI TRỜI XANH



Bài xướng:
Hỏi trời xanh

Đêm về giấc mộng thắm tình anh
Muốn tựa bờ vai ước chẳng thành.
Dệt mạch niềm thương tràn mỗi khắc
Khơi dòng nỗi nhớ đọng từng canh.
Trăng vờn đỉnh núi vàng nương cỏ
Gió thổi ngoài hiên lạnh bức mành.

Thắp sáng Đường thi



Vũng Tàu cảnh sắc chạnh lòng ta
Nghinh khách thập phương tựu một nhà.
Bằng hữu tương phùng vui xướng họa

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018

Ngắm biển Vũng Tàu



Mơ chàng giỡn sóng giữa trùng khơi
Khắc khoải mình ta ngẫm tuyệt vời.
Bãi Trước người trông về khắp nẻo
Bãi Sau khách đến đợi muôn nơi.
Thuyền neo thả nhớ bên đầu bãi
Nước cuộn tràn mong phía chân trời.

Xướng họa: HẾT MUỘN PHIỀN



Bài xướng:
Hết muộn phiền

Đã chẳng còn ham giấc mộng tiền
Mong tìm nẻo tịnh sống hồn nhiên.
Chiều đem sách đọc cùng em nhỏ
Buổi giữ niềm thương với bạn hiền.
Khép cảnh đời vinh trong ngõ rộng
Mang bầu nghĩa đẹp chốn tình yên.

Chùm xướng họa: NGẪM NGỢI



Bài xướng:
Ngẫm ngợi lan man

Gánh nặng trần gian dễ bị khòm
Ngay lề thẳng chữ gối đừng khom.
Cho hồn khoáng đạt ngày qua bể
Để cõi bình yên lúc ngọa hòm.
Đạt chức thăng quyền tìm cách gỡ
Ham vàng khát bạc dốc lòng gom.

Nơi cõi tạm...



Mênh mông nơi cõi tạm con người...
Sôi động, quay cuồng... chẳng nghỉ ngơi...
Sướng khổ, đỏ đen,... đều phải chết...
Rủi may, ngửa sấp,... cũng qua thời...
Duyên dài, duyên ngắn... tùy do phận...
Số tận, số nông... rõ ý trời... 

Say một mình



Tôi bước một mình giữa cuộc say
Dẫm lên trên xác lá thu gầy.
Bâng khâng trước ngõ làn sương phủ
Rạo rực bên thềm ngọn gió lay.
Rượu uống liên miên trào khắp dạ
Thơ làm miễn cưỡng gửi đầy phây.

Dáng thu



Hồi đó em thường xỏa tóc mây
Bây chừ hương sắc vẫn nồng say.
Nào hay trăng lén hôn dòng suối
Đâu biết sương thầm bỡn dáng cây.
Sáng khép vườn thu đơm trái ngọt
Chiều yêu dậu cúc nở hoa đầy.