Chẳng
phải học đòi với thi ca Có
dăm ba chữ chỉ gọi là… Đường
thi cú pháp còn chưa sõi Lục
bát ghép vần chỉ qua loa. Đe
nẹt ơn cha nơi đèn sách Chăm
lo nghĩa mẹ lúc can qua.
Xướng
họa thi ca thể Luật Đường Vui
cùng bạn hữu khắp muôn phương. Đồng
tâm góp chữ gieo tình mến Hợp
dạ giao lời cấy nghĩa thương. Đất
rộng ươm hoa càng thắm sắc Trời
cao trải nắng mãi tươi hường.
Luật
Đường tập tọe đã làm sao Chia
sẻ tâm tư chẳng dễ nào... Khối
bậc uyên thâm đành ghế thấp Bao
phường ấu trĩ thích ngồi cao. Văn
thơ ướm hỏi chừng bao cắc Thi
sĩ đồ xem giá mấy hào.
Rét
buốt thâu đêm giữa tiết đông Ngẩn
ngơ mơ tưởng khối tình nồng. Trăng
treo góc biển đầy con sóng Gió
động chân mây chạnh nỗi lòng. Đã
vỡ tim này đành chịu đựng Nếu
còn nghĩa ấy chẳng chờ mong.
Thu
ở Trường Sa ửng nắng hồng! Thương
người lính trẻ giữ trời đông. Cha
ông thuở trước bền tâm sắt Con
cháu ngày nay kết khối đồng. Sóng
bủa trùng khơi không nhụt chí Mây
vần hải đảo chẳng nao lòng!
Đếm
bước chiều thu mấy đoạn trường Còn
đây kỷ niệm những buồn thương. Bởi
vào bến đợi cơn mơ ấy Nên
vỡ trăng soi giấc mộng thường. Lá
rụng cho tàn bao cảnh sắc Tình
đi để nhạt cả mùa hương.
Bao nhiêu bài viết với trang thơ Tả cảnh Vũng Tàu đẹp mộng mơ. Bãi Trước đông vui ru ý đợi Rạch Dừa nhộn nhịp gợi tình chờ. Tàu thuyền thấp thoáng nơi ngoài biển Phố thị nhấp nhô chốn cận bờ.
Đón
chị cùng anh đến Vũng Tàu Biển
xanh gợn sóng... quyện đa màu... Danh
lam tuyệt tác... vờn trên dưới Thắng
cảnh mê hồn... thoảng trước sau. Tứ
phía, hiệu hàng vui đợi khách Ba
bề, quán xá nhộn mời nhau.
Đường
thi đất Việt có từ lâu Vượt
ải gian nan buổi khởi đầu. Đậm
chất nhân văn thời đại mới Thắm
hồn dân tộc gốc bền sâu. Bảo
tồn di sản luôn bền đẹp Phát
triển tinh hoa mãi mạnh giàu.
Hôn
xa một nụ gởi cho người Thương
quá cũng đành phải chịu thôi. Chỉ
mới vài hôm mà cứ ngỡ Như
là khoảnh khắc chẳng buồn trôi. Nhớ
rồi lại nhớ đầy mơ tưởng Trông
tới càng trông khó đứng ngồi.
Mười
hai bến nước một dòng sông Khốn
khổ thân em vớ phải chồng. Học
mót thằng ngu còn nghĩ giỏi Làm
theo kẻ xấu lại chơi ngông. Bất
tài như thế còn lên giọng Vô
dụng vậy mà vẫn kể công.
Thương
Mẹ quanh năm tắm nắng đồng Để
mùa trĩu hạt lúa thơm bông. Đường
khuya mỏi gối mòn chân đất Ngõ
sớm sa sương xót cõi lòng. Lận
đận khơi dòng trên bến đợi Gian
nan trở gánh giữa chiều mong.
Gió
hỡi vì đâu thổi quá nhiều Hay
là nuối tiếc một thời yêu. Bao
nhiêu nỗi nhớ khi ban sớm Biết
mấy niềm thương lúc xế chiều. Chỉ
thấy mù khơi hình bóng lẻ Lặng
nghe xa vắng tiếng cô liêu.
Đôi
lời đa tạ gửi qua phây Chốn
ảo tình chân chất chứa đầy. Hoa
ngát hương thơm cho dạ trỗi Rượu
nồng vị ngọt để lòng ngây. Văn
thơ thật khó đền ơn nặng Nghiên
bút làm sao trả nghĩa dầy.