Không
may bị cưỡi tuổi còn non Sức
vóc mong manh sớm chịu đòn. Chân
thấp mặc dầu cao đế sắt Bụng
dơ cũng bởi cạn lòng son. Lại
đi quanh quẩn nên thân bại Còn
đá lung tung để vó mòn.
Bồi
hồi ngắm cảnh nước xanh trong Mát
dịu trời thu thấm cõi lòng. Bởi
bến không quên lời ước hẹn Nên
thuyền vẫn nhớ nỗi chờ mong. Vi
vu gió thổi dù nhiều hướng Mải
miết sông trôi chỉ một dòng.
Bỗng
thấy xung quanh ánh sáng lòa Giật
mình sực tỉnh giấc Nam Kha. Lâu
đài diễm ảo còn đang nuối Mỹ
nữ yêu kiều chửa muốn xa. Mới
biết hư danh như gió thoảng Vừa
hay huyễn mộng tựa mây qua.
Trầy
trật luật niêm biết chẳng thà… Thơ
Đường đeo mãi ngẫm thì ra… Văn
mình vạn thế hình như vưỡn… Vợ
bạn ngàn năm cứ gọi là… Mới
biết tình đời đâu phải nó… Cho
hay thế sự dẫu rằng ta…
Hãy
nhìn đôi mắt của em đây Thu
cả trời xanh nắng gió đầy. Ngấn
lệ còn vương chiều bão tố My
huyền nguyên đọng nét thơ ngây. Buồn
trông cánh bướm sa vườn cảnh Vui
thấy chim xuân thả tiếng bầy.
Ôi
mới năm rồi... tuổi sáu hai Sánh
đôi cùng bước chặng đường dài... Đời
vui nghĩa trọn khi chiều xế Duyên
thắm tình nồng mỗi sớm mai. Đồng
đội ân cần luôn chạm chén Nàng
thơ thích thú vẫn kề vai.
Anh
đến thăm em lại vắng nhà Mờ
sương phủ lối thiếu chim ca. Then
cài cửa khép không hình bóng Cổng
mở rèm buông chẳng thấy ra. Trước
ngõ giậu hoa thiên lý nở Sau
hè giàn bí, mướp đương hoa.
Quán
cóc bên đường dạ ngổn ngang... Vào
khô kỷ niệm trỗi dâng tràn. Hiên
ngoài chị ghẹo xin hành nhúng, Sảnh
giữa anh đùa gọi lạc rang. Tẩn
mẩn hài hòa khi tối lại, Lai
rai ấm áp độ mùa sang.
Đứng
giữa đất trời ngộ giả chân Kiếp
người lao nhọc bởi sang bần. Gạo
tiền cơm áo lo mòn trí Danh
lợi quan quyền chuốc khổ thân. Một
chốc buông tay về cát bụi Trăm
năm gửi xác lại dương trần.
Chẳng
phải học đòi với thi ca Có
dăm ba chữ chỉ gọi là… Đường
thi cú pháp còn chưa sõi Lục
bát ghép vần chỉ qua loa. Đe
nẹt ơn cha nơi đèn sách Chăm
lo nghĩa mẹ lúc can qua.
Xướng
họa thi ca thể Luật Đường Vui
cùng bạn hữu khắp muôn phương. Đồng
tâm góp chữ gieo tình mến Hợp
dạ giao lời cấy nghĩa thương. Đất
rộng ươm hoa càng thắm sắc Trời
cao trải nắng mãi tươi hường.
Luật
Đường tập tọe đã làm sao Chia
sẻ tâm tư chẳng dễ nào... Khối
bậc uyên thâm đành ghế thấp Bao
phường ấu trĩ thích ngồi cao. Văn
thơ ướm hỏi chừng bao cắc Thi
sĩ đồ xem giá mấy hào.
Rét
buốt thâu đêm giữa tiết đông Ngẩn
ngơ mơ tưởng khối tình nồng. Trăng
treo góc biển đầy con sóng Gió
động chân mây chạnh nỗi lòng. Đã
vỡ tim này đành chịu đựng Nếu
còn nghĩa ấy chẳng chờ mong.
Thu
ở Trường Sa ửng nắng hồng! Thương
người lính trẻ giữ trời đông. Cha
ông thuở trước bền tâm sắt Con
cháu ngày nay kết khối đồng. Sóng
bủa trùng khơi không nhụt chí Mây
vần hải đảo chẳng nao lòng!
Đếm
bước chiều thu mấy đoạn trường Còn
đây kỷ niệm những buồn thương. Bởi
vào bến đợi cơn mơ ấy Nên
vỡ trăng soi giấc mộng thường. Lá
rụng cho tàn bao cảnh sắc Tình
đi để nhạt cả mùa hương.