Người mang
nghiên bút mà đong gạo
Kẻ rũ công danh
để lụy vần...
Người
cứ khuyên nhau chốn bụi trần
Mang
đời thi sĩ những lần khân.
Nghiên
rầu thế sự chờ thơ mãi
Bút
thẹn kiền khôn rớm lệ dần.
Mà
mượt văn chương rồi nhãng bước
Đong
đưa cảm xúc chỉ sầu thân.