Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2019

Cũng tại.. Trời




Theo lối Đường thi được mấy người
Ta cùng kết lại tạo sân chơi.
Tâm hồn thư giãn quên già yếu
Trí tuệ bồi chăm nhớ thiếu thời.
Xướng họa sum vầy khi gặp mặt
Giao lưu tâm đắc lúc trao lời.

Soi lại...

Cùng với Chi hội thơ Đường luật Diễn Châu, Nghệ An.



Đường luật... người ơi chỉ tám câu
Mà sao “Cổ Thụ” vẫn ôm sầu?
Thơ vung vướng luật không cần biết
Sách chỉ thông vần chẳng chịu trau.
Cứ tưởng “Cây Đa” trùm cả bóng
Nào hay “Hoa Cỏ” phủ qua đầu.

Huyền thoại Trường Sơn


Vĩnh biệt Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên, Tư lệnh đường Trường Sơn.



Con đường huyền thoại đã âm vang
Triệu triệu con tim... ba sẵn sàng”
Nắng núi mây ngàn nung sĩ khí
Mưa bom bão đạn luyện gan vàng.
Trường Sơn xẻ dọc còn nung nấu
Bến Hải xuyên qua vẫn rộn ràng.

Xuân về đón bạn




Đã mấy mươi năm mãi khát thơ
Xuân về đón bạn những mong ch.
Gần xa kết nối càng thân thiết
Nam Bắc giao lưu thỏa mộng.
Câu xướng gửi trao lời thắm đượm
Tứ hòa đối ngẫu ý chẳng m.

Tung cánh bay


Kính tặng Nhà thơ Hoài Yên.



Tôi đọc Hoài Yên mãi vẫn say
Thơ như châu ngọc sáng đêm ngày.
Đường thi trăm ngón chơi tao nhã
Lục bát đôi vần dạo ngất ngây.
Thế sự, luận bàn câu cũ mới
Nhân sinh, trao đổi chuyện đông tây.

Tuổi tám mươi


Mừng sinh nhật lần thứ 80 của nhà thơ Nguyễn Đức Thụ.



Đã tám mươi xuân vẫn rạng ngời
Mừng cây Cổ Thụ gốc hoài tươi.
Gia đình hạnh phúc bền sông núi
Sự nghiệp công danh rạng biển trời.
Dệt chuỗi Thi Đường mong giải trí
Thêu vần lục bát thỏa vui chơi.

Buồn vương

(Liên hoàn nghịch vận; Thủ vĩ tương lân)



Đêm trường thổn thức nhớ về nơi
Gửi gắm niềm yêu thỏa một đời.
Biển biếc nào quên ngày hạ đắm
Non bồng vẫn nhớ buổi xuân lơi.
Mây giăng trước ngõ thề cùng đất
Nguyệt tỏ bên song nguyện với trời.

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2019

Xoáy tình




Ô nhỉ! Mà sao lại buộc ràng
Khi không mà lại hết thênh thang.
Chẳng nhìn: Tâm trí mang mờ ảo
Chưa thấy: Cõi lòng gợn xốn xang.
Chỉ sợ kẻo mà đâm lỡ dở
Dè chừng ngộ nhỡ đến tiêu tan.

Kiểu Bút Tre




Ngưỡng mộ thơ làm kiểu Bút Tre
Đua theo để viết mấy câu vè.
Trau dồi đốt đít bầy ong vẽ
Học hỏi thiêu thân bọn kiến ve.
Nhả chữ dùi xiên mùi khét xé
Buông câu chọc ngoáy vị chua lè.

Rừng và Biển




Mến gửi lời yêu tới biển xanh
Rừng vàng gió thoảng rất trong lành.
Thơ Đường chắt lọc ngôn từ đẹp
Niêm luật khơi nguồn ý trắc thanh.
Cô gái Vũng Tàu tình thắm thiết
Chàng trai phố núi nghĩa chân thành.

Gác thơ




Nghĩ lại mai này nỏ dứt đâu...
Còn không... hắn chỉ dội ran đầu.
Tàn canh vợ hỏi ai chào đó?
Suốt buổi con nhằn dạ giỡn đâu?
Bút thảo bao mùa chưa vãn mực
Vần trao mấy hội vẫn nguyên bầu.

Tiếng lòng thanh ước




Ướm hỏi... em ơi... ướm hỏi rằng!
Ta cùng em có muộn màng chăng?
Ươm tình cổ tích trời hoa mộng
Nhịp bước thiên thai chốn vĩnh hằng.
Hãy tỏ đi... vầng xuân bến điệp
Lắng nghe chưa... vũ khúc thềm trăng.

Xướng họa: LUNG LINH ĐẤT MẸ


Tung hoành trục khoán.
Mai đào rực rỡ ngày xuân mới
Đất Mẹ tưng bừng ánh nụ tươi”



Bài xướng:
Lung linh đất Mẹ

Mai nở hoe vàng khắp mọi nơi
Đào khoe sắc lá rạng lưng trời.
Rực màu nắng rủ trên triền núi
Rỡ áng mây lèn chốn biển khơi.
Ngày giữ hồn xưa dìu phận tới
Xuân yêu lối cũ níu duyên mời.

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2019

Xướng họa thơ Đường luật



Làm thơ Đường luật có một kiểu chơi đặc biệt thú vị, đó là xướng – họa.
Người ta có thể còn xướng – họa với cả các thể thơ khác, nhưng thể thơ Đường luật vẫn là tiêu biểu nhất, đặc sắc nhất, phổ biến nhất. Có thể coi việc xướng – họa là một đặc trưng, một thế mạnh nổi bật của thơ Đường luật.
Trong lịch sử văn học có rất nhiều câu chuyện thú vị về xướng – họa thơ Đường luật, có nhiều nhóm các nhà thơ nổi tiếng tham gia xướng – họa, có lẽ nổi tiếng nhất là Hội Tao Đàn của Vua Lê Thánh tông hồi thế kỷ 15 ở Việt Nam. Nhà Vua tài năng tập hợp 28 ngôi sao sáng trên thi đàn lúc ấy vào Hội Tao Đàn, do đích thân Nhà Vua là Đại Nguyên soái, Thân Nhân Trung là Phó Nguyên soái. Trong một thời gian ngắn, Nhà Vua đã làm 9 bài xướng và các Hội viên họa lại, tập hợp thành cuốn “Quỳnh uyển cửu ca” (tiếc là hiện nay đã thất lạc mất nhiều, cả bài xướng, cả bài họa).

Hà Nội bây giờ...!




Hà Nội bây giờ bớt lạnh se...?
Rung rinh hàng sấu rợp nhành me.
Tìm vào Văn Miếu soi bia cổ
Bước tới Tây Hồ đón nắng hoe.
Vẫn mộng rùa thiêng bơi sớm hạ
Còn mơ kiếm bạc tuốt đêm hè.

Duyên trầm




       Xào xạc gió lay cành
       Mộng vừa trở giấc nhanh.
       Màn sao giăng khóm trúc
       Bóng nguyệt ửng đầu thành.
       Tiếng hạc như tìm bạn
       Khói sương tựa vẽ tranh.

Chùm xướng họa: VÃNG CẢNH VŨNG TÀU




Bài xướng:
Vãng cảnh Vũng Tàu

Dẫu mới về đây chỉ một lần
Êm đềm sóng biển nhẹ nhàng ngân.
Gom từng hạt nhớ hồn sâu mãi
Mở những bờ thương mộng lớn dần.
Lặng lẽ ân tình da diết cổ
Âm thầm nghĩa cử mặn mà tân.

Chùm xướng họa: DÒNG THƠ BÁC HỌC




Bài xướng:
Dòng thơ bác học

Những tưởng thơ xưa đã lỗi thời
Nào ngờ phát triển mãi sinh sôi.
Thi nhân thuở trước gieo vần đẹp
Bạn hữu ngày nay dệt ý tươi.
Bản sắc luật Đường lưu vạn thu
Tinh hoa tứ Việt tạc muôn đời.

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2019

Thăm Villa Blanche Vũng Tàu



Dạo ngắm nơi này rực sắc hoa
Non xanh bóng nước nhuộm dương tà.
Hàng cây đại cổ quên người lạ
Đỉnh núi mây mờ nhớ bạn xa.
Luyến tiếc Bạch Dinh tìm biển cả
Ngậm ngùi Thành Thái ngó sơn hà.

Chùm xướng họa: MỒ HÔI... MUỐI!



Bài xướng:
Mồ hôi... muối!

Vớt nắng mùa phơi khắp ruộng đồng
Dòng triều nước bạc trải mênh mông.
Quen nghề ít lãi khôn than sức
Bám nghiệp nhiều lời khó tính công.
Hạt ngọc tinh khôi mùi vị biển
Diêm dân lấp láp phận nhà nông.