Đời
thật không ngờ tuổi bảy ba Chiến
tranh khốc liệt thuở sanh ra. Cha
tù giặc bạo – đòn roi phủ Mẹ
ẵm con thơ – giọt lệ nhòa. Thơ
túi, rượu bầu vui xả láng Quân
trường, trận mạc bước xông pha.
Bình
Định, Tây Sơn vốn nghệ
nông Trời
quê đất võ tụ tâm đồng. Trừ
gian bạo chúa, nên cơ nghiệp Đuổi
giặc Mãn triều, lập chiến công. Áo
vải cờ đào noi tráng trí Anh
hùng dũng lược rạng non sông.
Bút
nào giãi tỏ được lòng đây Cúc
đón thu sang mấy đóa gầy. Nỗi
nhớ làm sao chia với bạn Niềm
thương đâu dễ gửi vào mây. Thơ
không người cảm lời như cạn Rượu
thiếu tri âm chén vẫn đầy.
Dáng
gầy xô nhẹ bóng cô tôi Vóc
hạc lưng ong gập xuống rồi. Giọng
nói luôn hằng tươi khóe mắt Nụ
cười dường vẫn rạng bờ môi. Cha
ông mấy thuở tài vun xới Tổ
phụ bao năm khéo đắp bồi.
Mái
tóc tung bay nét dịu dàng Đời
cô giáo trẻ đã sang trang. Khom
lưng cõng chữ về thôn xóm Thóp
bụng ôm thơ tới bản làng. Suốt
tháng băng đèo tâm rực rỡ Nhiều
ngày lội suối dạ vinh quang.
Em
vừa ở Thái(*)
mấy ngày qua Gửi
ảnh về khoe rất thật thà. Lá
chuối gói hoa thơm sạch chợ Ni-lông bọc thịt rác hôi nhà. Trông
người ý thức khen nơi bạn Thấy
việc hành vi ngẫm chốn ta!
Ba
trăm năm nữa đọc thiên thư “Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như”. Đất
nước ngàn đời ghi sách sử Dân
gian vạn thuở thuộc chương từ. Ngâm
câu, lẩy chữ tìm thơ mới Mở
sách, so dòng ngẫm chuyện tư.
Tiếng
lá ngoài song rụng khẽ
khàng Đêm
nay ai đón bước thu sang. Hơi
sương lành lạnh tìm âm ấm Chút
gió hiu hiu đến ngỡ ngàng. Mới
biết chinh phu buông đoản
kiếm Mới
hay chinh phụ biếng đài trang.
1. Viết
gửi vào đây tỏ nỗi lòng Phơi
bày tâm sự mỗi ngày hong. Lệ
sầu lắm tháng mi sưng mọng Dạ
xót nhiều năm máu chảy dòng. Trải
bốn thu rồi duyên mãi ngóng Trôi
năm tiết hạ phận hoài mong.
Ai hơn hoài bão quá phi thường Cứu nước, chinh đồ dạn tuyết sương. Bốn biển xông pha muôn dặm hiểm Năm châu vùng vẫy mấy xuân trường. Gian nan tuế nguyệt tìm chân lý Dầu dãi phong trần chọn chủ trương.
Kỷ niệm 550 năm ngày
thành lập huyện Hương Sơn, Hà Tĩnh.
Cảnh
đẹp quê tôi quá tuyệt vời Theo
dòng Ngàn Phố chảy về xuôi. Rừng
cây núi thẳm vầng mây tỏa Ruộng
lúa đồng xanh vạt nắng ngời. Đã
mấy năm rồi chưa trở lại Chẳng bao lâu nữa sẽ về thôi.
Hoa
nở vội tàn luật chẳng qua Bình
minh ngả bóng điểm chiều tà. Mặn
nồng hương sắc bao người luyến? Bạc
bẽo tình đời mấy kẻ xa!? Mộng
thế hão huyền nên khó tưởng! Ngẫm
lòng đen trắng có chi mà...?
Chúc mừng nữ tuyển
thủ quốc gia Trần Nguyễn Bảo Châu.
Bảo Châu – tuyển thủ nữ đây mà Châu Đức sân mình vốn chẳng xa. Mới gặt vinh quang trên đất Thái...(*) Vừa nêu gương sáng giữa quê Bà...(**) Ngoan cường thi đấu không ngừng nghỉ Cố gắng luyện rèn mãi tiến xa.
Ngày cuối tháng Tám nghe lại ca khúc “DƯ ÂM”của
Nhạc sỹ
Nguyễn Văn Tý.
Bài
ca ai khéo dệt câu từ Lãng
đãng sương mờ thực lẫn hư. Bảng
lảng lưng mây hình nguyệt nữ Lao
xao mặt nước bóng thuyền ngư. Hoài
trông người lại lòng se sắt Mãi
ngóng em qua dạ lẫu nhừ.