Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2019

Hẹn ghé Vũng Tàu

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Buổi hẹn cùng em ghé Vũng Tàu
Nên trời thả mấy giọt hồng ngâu.
Mùa thu mãi dựng trên đồng lúa
Ngọn gió hoài bay chỗ cảng dầu.
Bãi Trước êm đềm say biển mặn
Roi Tràm rạng rỡ luyến niềm sâu.

Mối tình thế kỷ



Mối tình thế kỷ tựa tranh thêu
Ôm mộng tương tư xế bóng chiều.
Sợi thắt chiến tranh ny hội ngộ
Đường thù binh lửa buổi tan tiêu.
Thủy chung mãi đợi tròn câu ái
Son sắt luôn chờ vẹn chữ yêu.

Lùi...

(Thơ đề ảnh)



Chỉ một ly thôi sẽ cạn tàu
Lửa thiêu bất nhẫn chuốc niềm đau.
Lùi đi một bước tan mầm họa
Dẫu thiệt thòi hơn cũng bớt sầu.

Ta – Mình

(Thuận nghịch độc)




Thuận:
Son màu tựa ngọc nét ngời xinh,
Mỏng mảnh bông khoe nhú nụ quỳnh.
Tròn vẹn nghĩa khơi, hình yểu điệu
Diễm kiều duyên, khởi ý nguyên trinh.
Non nhành biếc nhuỵ, hương ngan ngát,
Vị ngọt ngào, xuân thắm nghĩa tình.

Vãi Giác Duyên



An nhiên Phật pháp nguyện tu tiên
Vãi Giác từ bi cứu kẻ hiền.
Gõ mõ tụng kinh nơi cổ tự
Buông chài thả lưới chốn sông Tiền.
Âm thầm cứu giúp Kiều vô vọng
Lặng lẽ cưu mang bạn hữu duyên.

Đừng mãi xa nhau

(Liên khúc)



Một lần cập bến thế rồi thôi
Nhớ mãi hình nhau đến tuyệt vời.
Anh tựa non cao sừng sững đợi
Em như sóng nhỏ lững lờ trôi.
Gửi niềm tâm sự tình đau nỗi
Trao cánh thư riêng ý nghẹn lời.

Ta về



Ta về cải đã chuyển lên ngồng
Bến cũ thu vàng rực rỡ bông.
Héo hắt rau dăm còn ở lại
Ngậm ngùi chim sáo đã sang sông.
Trời còn hòa hợp hai làn nước
Ai lỡ bẻ đôi một chữ đồng.

Người hát rong



Réo rắt tơ lòng gửi gió mây
Đằm sâu mỗi khúc, lệ tâm đầy.
Lưng nồng áo thải, làn sương dạt
Dạ ấm hương thừa, giọt nắng rây.
Lựa phím tay gầy đang rỏ máu
Trao hồn nhạc bổng đã mòn dây.

Duyên hạnh ngộ



Vũng Tàu phê bút luyến lưu nơi
Mặc khách giao lưu mộng sẻ đời.
Biên ngẫu trăm gay khi khởi bút
Luật Đường vạn khó lúc ghi lời.
Thâm tình huynh đệ anh tìm đến
Ái nghĩa vần thơ chị ghé chơi.

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2019

Trung thu buồn



Có phải chị Hằng giận chúng sinh
Hay là trả đũa khối u tình!?
Khiến cho cõi thực mưa lầm đất
Để mạng gu-gồ(*) đứt đường linh.
Trống phách sao đèn đành lín lặng
Lân rồng vũ sĩ cũng im thinh.

Trung thu vắng chị...



Bốn chín ngày qua chị vắng nhà
Anh buồn, cháu nhớ, héo hon hoa.
Lưng cơm ngày cũ chơi vơi bữa
Gối chiếc đêm dài khắc khoải qua.
Bởi kiếp vô thường mau tẻ nhạt
Nên đời hữu hạn chóng phôi pha.

Trung thu buồn



Nay Rằm tháng Tám Tết Trung thu
Gió táp mưa tuôn tối mịt mù.
Có lẽ mặt trời đi ngủ sớm
Nên chi cảnh vật hóa âm u.
Tối này ông Địa không chơi được
Mai mốt cụ Lân sẽ múa bù.

Lan và Điệp

TTO – Họ nhìn thấy nhau từ xa, ông Ken Reesing đi lại phía bà Thúy Lan (tên thật là Vũ Thị Vinh). 
Bà bước về phía ông và đưa tay ra phía trước, mắt bà đã đỏ hoe. 
Họ từng là người yêu, vì chiến tranh mà phải chia xa và cách biệt đến 50 năm. 
Cuộc hội ngộ diễn ra lúc 22h47 phút đầy xúc động ở sân bay Tân Sơn Nhất đêm 12-9. 
Ông Ken từ quê nhà Ohio (Mỹ) đến Việt Nam, còn bà từ Biên Hòa lên TP. HCM đón ông.



Nửa thế kỷ rồi Lan Điệp ơi...
Lìa xa mỗi đứa một phương trời.
Tơ mừng dẫu hẹn từng luôn chuốt
Lệ tủi đâu ngờ cứ mãi rơi.
Cháo trắng bên này em vẫn nấu
Thư buồn chốn ấy bậu còn phơi.

Đêm ngời

(Ngũ độ thanh)



Sao trời tỏa rạng giữa màn đêm
Ngọn gió vờn qua vẫy nẻo thềm.
Trỗi nụ hương quỳnh bay lối nhỏ
Phô hình ánh nguyệt tỏa làn êm.
Lời đong mát dịu vùng sương rũ
Ý chạm nồng thơm bãi cỏ mềm.

Duyên thơ



Duyên thơ gặp gỡ bạn nơi này,
Tay bắt mặt mừng thỏa bấy nay.
Rượu ngọt tâm giao lòng hỷ hả,
Trà ngon ý hợp dạ say say.
Hương chiều ngan ngát tình thi dậy,
Buổi luận mê man nghĩa tứ bày.

Trăng Thu



Mấy thuở lửng lơ lúc khuyết tròn
Khi mờ khi tỏ ẩn đầu non.
Ước sao muốn níu trăng về giữ
Chỉ ngại trần gian nhớ mỏi mòn.

Vui cùng họa thơ cụ Tản Đà



Bài xướng:
Muốn làm thằng Cuội

Đêm thu buồn lắm! Chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán nữa rồi.
Cung quế đã ai ngồi đó chửa?
Cành đa xin chị nhắc lên chơi.
Có bầu, có bạn, can chi tủi,
Cùng gió, cùng mây, thế mới vui.

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2019

Chùm xướng họa: QUY TÂM



Bài xướng:
Quy tâm

Thôi về nương náu góc thanh am
Há phải trầm luân một kiếp phàm.
Mượn bóng già lam trì nhẫn nhục
Nhờ chuông Diệu Đế, giải si tham.
Thân không chẳng thú gì danh lợi
Áo mộc, dần quen với nhựa chàm.

Chân tu



Trút bỏ từ lâu khối lụy phiền
Không còn khổ hạnh tới triền miên.
Bình tâm dưỡng trí theo nhà Phật
Hướng đạo tầm sư đến cửa Thiền.
Những buổi cầu Kinh lời trưởng lão
Từng ngày giảng Kệ tiếng cao niên.

Đành sao?!

(Vấn nghi)



Ướm hỏi người thơ ước nguyện gì?
Sao đành gác bút lãng Đường thi?
Phong yêu đã thục can chi phải?
Chánh nữu chưa quên há bởi vì?
Mấy lượt tình ươm dìu mộng đến?
Bao chiều mộng dệt cưng tình đi?