Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

Chiều cuối thu



Dường nghe lành lạnh ngọn heo may
Giọt nắng thu phai báo cạn ngày.
Bạn vẫn không về nên rượu đắng
Em còn đi mãi để ta say.
Trông qua bến cũ mù giăng kín
Ngó lại đường xưa khói phủ đầy.

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

Chiều bão động



Lạnh lùng sương giá cảnh mùa đông
Áp thấp ngoài khơi ngọn bấc lồng.
Ảm đạm mưa dài giăng lối biển
Đìu hiu gió mãi thổi qua đồng.
Chim lầy quạnh vắng bên sườn núi
Vịt lạc u buồn ở mé sông.

Hoa trinh nữ



Thuở ấy biên thùy phá giặc tan
Dồn nhanh vó ngựa giữa non ngàn.
Quân Vương bất chợt vương hồn xẻ
Lãng tử vô tình níu dạ đan.
Giữa nẻo phù vân làn mắt trỗi
Đường thiên vạn lý sóng tim tràn.

Tiễn thu

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Giã biệt mùa đây cảnh tháng mười
Hay lòng mãi giận buổi thu lơi.
Ngàn năm chửa vẹn màu ân nghĩa
Vạn thuở nào xanh cõi đất trời.
Để liễu bên dòng quên phút mộng
Cho người lối ngõ hận mưa rơi.

Dập dìu



Bốn mùa thương nhớ “bốn mùa yêu”
Mặc khách tao nhân lại dập dìu.
Thiếu nữ xòe hoa đưa mắt biếc
Thi nhân thưởng rượu bước chân xiêu.
Lục Yên ngóng bạn tơ mơ sớm
Đất Ngọc trông ai bảng lảng chiều.

Tình thơ



Gởi những bài thơ số phận đời
Duyên hồng nghĩa thắm trải ngàn nơi.
Thuyền dong vượt biển ta tìm tới
Bến đỗ leo ghềnh bạn ở chơi.
Chén rượu vui cùng tâm mãi khởi
Ly trà níu giữ dạ hoài khơi.

Vẫn vui



Vui với thi Đường cứ mãi vui
Cũng chờ Thiên tước đạt mười mươi.
Câu thơ chúc thọ mong cầu bạn
Khúc hát đoàn viên ước với người.
Dạy cháu ngày ngày yêu vẫn giữ
Họa vần tháng tháng thú còn chơi.

Khởi trông

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Bữa gió mây quàng lạnh nẻo đông
Ngày qua lặng lẽ phía nương đồng.
Mơ dòng biển lớn duyên tìm mộng
Lắp quãng ân lành phận gửi mong.
Bởi hạt sương mờ giăng ngõ trống
Mà vanh nghĩa ấm chọn non hồng.

Xướng họa: NỖI NHỚ THÁNG MƯỜI



Bài xướng:
Nỗi nhớ tháng mười

Xin chào tạm biệt tháng mười ơi!
Tiễn cả thu đi dạ rối bời.
Rặng liễu ven hồ buông cánh rụng
Vườn hồng trước ngõ xỏa hoa rơi.
Giao thời ướt lạnh sương đầu núi
Đổi tiết khô hanh gió cuối đồi.

Lá diêu bông



Ông Hoàng vời vẽ lá diêu bông(*)
Để lỡ bao nhiêu cặp vợ chồng.
Gót mỏi anh tìm bao tháng hạ
Thân mòn chị đợi mấy mùa đông.
Cau trầu vạn kiếp không phai nhạt
Hương lửa ngàn năm vẫn mặn nồng.

Nhẽ phải



Khắp nẻo đường qua bạc lẫn vàng
Tơ chùng phím loạn giữa vòng tang.
Thời gian mãi gắng dường vô vọng
Khoảnh khắc trầm buông cũng muộn màng.
Đã chuyện ơn nhờ nên kết cỏ
Thì sao điểu tận khiến cung tàng.

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019

Bông trang



Kẻ lại, người qua những ngỡ ngàng
T mùa thắm đỏ nụ bông trang.
Thâu làn nắng bỏng trau bền gốc
Vượt đám sành hôi tỏa rộng tàn.
Mật ngọt chen bầu đua trẻ đến
Hương nồng ấp nhị giục ong sang.

Duyên nợ nàng Thơ



Đã vướng nàng Thơ há nhục vinh
Niềm thương gửi trọn bấy nhiêu tình.
Thu say lãng đãng ươm hồn vẹn
Hạ đắm mơ màng ủ dạ trinh.
Mộng vẫn mong hồi nơi cửa Khổng
Lòng đang muốn ngỏ chốn sân Trình.

Chiều vắng



Nắng nhẹ chiều buông vạt nắng chiều
Dát vàng vàng khắp bãi cô liêu.
Thuyền ai hờ hững qua bao bến
Lòng kẻ nôn nao gửi một điều...
Nỗi nhớ dâng dâng miền kỷ niệm
Sông buồn gợn gợn sóng phiêu diêu.

Chẳng đợi lâu

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Hỏi nắng thu nồng dạt những đâu
Chiều nay gió lạnh cảnh thêm sầu.
Êm đằm tiếng nhạc bên dòng nẫu
Rạng rõ con thuyền dưới biển nâu.
Mãi hiểu niềm trao hoài dạm thấu
Còn trông phận khởi vẫn theo cầu.

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2019

Nhân tình thế thái

Tung hoành trục khoán.
“Nhân tình vẫn lắm điều se sắt
Thế thái còn bao cảnh đoạn trường!
(Nguyn Huy V)



Nhân đắm chặng dài đỗi nhiễu nhương…
Tình vơi cạn nghĩa khó đong lường!
Vẫn lừa dối trải – soi càng vướng
Lắm trái ngang bày – dõi mãi vương.
Điều trí quẫn “…cà sa” nỏ giấu?!
Se tâm cùng “…áo giấy” hoài chường!?

Gió



Loay hoay tìm một cõi bình yên
Ngọn gió phiêu du khắp mọi miền.
Suốt kiếp chưa qua vùng huyễn hoặc
Nửa đời chửa thoát chốn cô miên.
Xin mang về lại bao thương nhớ
Ước cuốn sạch đi những muộn phiền.

Vô đề



Ngoài kia ngọn gió nhủ đêm gì
Lạnh cả linh hồn những áng thi.
Tứ ẫm ờ phơi lòng một mảnh
Tình run rẩy quyện ý trăm vì.
Luồng xuân khí cũ tìm đâu nhỉ
Góc kỷ nguyên buồn họa nữa chi?

Dáng thị thành



Mặn mà, duyên dáng kém chi tranh
Sắc sảo đoan trang giữa thị thành.
Gió núi đỏ bừng môi má đỏ,
Rừng thông xanh mượt lá cây xanh.
Gọi về thi vị ngôn từ đẹp,
Khơi dậy hoan ca nhịp điệu nhanh.

Chùm xướng họa: KHÔNG



Bài xướng:
Không

Nghe tiếng khen chê cũng mỉm cười
Chuyện đời đen trắng rõ mười mươi.
Bịt tai che mắt thâu tâm định
Bỏ lợi phủi danh luyện trí ngời.
Vinh nhục nào vương chi bụi thế
Nghĩa nhân còn sáng mãi danh người.