Ta
về quẳng sạch gánh sầu bi Dẫu
có đa đoan chẳng ích gì... Ngưỡng
cửa an nhiên dời gót đến Con
đường nhiệt não phủi chân đi. Ngôi
Tam Bảo, trọn đời quy kính Hạnh
Tứ Ân, muôn kiếp phụng trì.
Với
nghề dạy học mãi mê say Cần
mẫn chăm lo suốt tháng ngày. Gieo
hạt tài năng nghìn lẽ phải Trồng
cây tri thức vạn điều hay. Vinh
quang Dân gửi đàn con trẻ Cao
quý Đảng trao lớp người thầy.
Lẽ
đời xét nét để làm chi Một
chút quan tâm ngỡ sánh bì... Hay
nỗi dạ thưa đầy quý mến Trái
lòng giận dỗi chóng rời đi... Quên
thề lỗi hẹn do từng ấy Ủ
mộng vầy duyên cũng bởi vì…
Cách
mạng vùng lên giữa tháng Mười “Liên
Xô vĩ đại” một thời soi! Màn
đêm áp bức mù tăm tối Ánh
sáng công nông tỏa rạng ngời. Đập
nát xích xiềng vùi ngục thất Tiến
lên xô viết mở trang đời.
Thân
nghèo giữ phận chẳng mơ tiên Tự
thưởng mình may có vợ hiền. “Chức Nữ tảo tòng giai tế giá Hằng Nga bất nại bão phu miên.” Sang
giàu họ dại hay ăn phở Nghèo
túng ta khôn chẳng mất tiền.
Ông
lái đò xưa gác mái chèo Mà
tình bến cũ chửa buông neo... Nhớ
từng khuôn mặt trò lên lớp Thương
cả tâm tư trẻ vượt đèo. Lòng vẫn xốn xang ngày phượng nở Tim còn thổn thức tiếng ve reo.
Thơ
có còn không hay bỏ tôi Hòa
tan tận cuối nẻo mây rồi? Mà
sao cứ nhủ luôn là mãi Lại
thấy như càng xa ngái thôi. Tôi
vốc thời gian ngàn tuyết phủ Tôi
mơ khoảnh khắc dáng ai ngồi.
(Ngũ
độ thanh;
Đồng âm vận; Lục thanh thủ;
Ngũ thanh vận)
Rõ
chuyện hai người ủ giấc mơ Lều
tranh khói phủ lẫn sương mờ. Nương
trầu đổ dáng như vòng nhợ Trảng
liễu nghiêng mình tự áng thơ. Mộng
bởi duyên hồng luôn vẫn nhớ Mừng
nên phận ấm cũng đang chờ.
Bồi
hồi ngắm dải nước xanh trong Cảnh
cũ người xưa thấm cõi lòng. Bởi
bến không quên lời ước hẹn Nên
thuyền vẫn nhớ nỗi chờ mong. Vi
vu gió thổi dù nhiều hướng Mải
miết sông trôi chỉ một dòng.
Một
mắt mổ xong đã sáng rồi Đằngkia
chỉ có một phần mười. Nhìnđời
há phải haibênnhỉ? Ngắmcảnh nên chăngnửa mí thôi! Phường phố cườichêđành mặc kệ, Xóm làng trách móc cũng đành nguôi.
Vẫn
thấy trong nguyên một tiếng Thầy Bên
trò bên bạn nói gì đây! Kìa
nhành phượng đỏ khoe màu nắng Đây
bóng sân trường rợp sắc mây. Bước
tới vườn xanh hoa nở rộ Tìm
vào bục giảng phấn rơi đầy.
(Ngũ
độ thanh;
Đồng âm vận; Lục
thanh thủ;
Ngũ thanh vận)
Đông
hờn lạnh giá giỡn hồn ai Hẹn
cảnh chờ bên ngõ phố dài. Bởi
nghĩa chưa đầy cay buốt lại Do
tình chẳng trọn xót buồn đai. Niềm
mơ phủ níu lần sương trải Nỗi
nhớ trùm vây chuyện kẻ cài.
Bỏ
mặc ngoài tai chuyện thị phi Buông
tay nhắm mắt hỏi còn gì? Thơ
văn coi tựa ba trò hão Sống
thác cầu bằng một chuyến đi. Vẫn
học Như Lai không thị sắc Dám
theo Lão Tử thuyết vô vi.
Ơn
đền nghĩa khảm nhớ người ơi! Chớ
hão đừng gian phận nửa vời. Bận
ngỡ êm đềm bao ngả đón Hôm
sầu nhạt nhẽo mấy lần chơi. Mờ
tâm ném bạc đen rằng đỏ Nhiễu
hệ vời quan bẩn phán ngời.