Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2019

Tự tại



Bơi thuyền thả lưới giữa dòng kinh
Cuộc sống hồn nhiên cảnh hữu tình.
Nước nổi trời quang ghềnh lặng tĩnh
Bèo trôi gió thoảng đập yên bình.
Luồn tay gỡ cá đời an tịnh
Nhịp cẳng quay xuồng sống mãn sinh.

Khoảnh khắc không tên



Ôi kìa ngoảnh lại một lần thôi
Để ngắm vài giây... giã biệt rồi.
Tôi người viễn xứ say thành thị
Bạn kẻ giang hồ sẫm mắt môi.
Ấy chuyện chân tình như đã thỏa
Mà câu nghĩa cả lại không hồi.

Đông sang



Lạnh lùng ngọn bấc đón đông qua
Ngơ ngẩn đường thu vạt nắng nhòa.
Sương sớm cho tùng chan chứa cội
Gió chiều khiến cúc rạc rời hoa.
Bờ tre lặng lẽ vầng trăng ngủ
Rặng liễu đìu hiu mái tóc xòa.

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2019

Thổ lộ



Tuổi tác chưa nhiều mới sáu ba
Sức còn tạm đủ vẫn xông pha.
Tưởng là mấy chị khen mình trẻ
Ai ngỡ vài em mưỡng tớ già.
Tủi phận âm thầm đêm ngắm nguyệt
Buồn đời lặng lẽ tối xem hoa.

Nhớ cụ Phan

(Tung hoành trục khoán)
“Bữa bữa những mong ghi sử sách
Lập thân xoàng nhất ấy văn chương...”
(Xuất dương lưu biệt – Phan Bội Châu)



Bữa hờn thế sự chẳng tơ vương
Bữa giận lòng ta quá thủ thường.
Những thẹn trời Nam đừng xõa gió
Mong rằng biển Bắc chớ vùi sương.
Ghi dòng đất nước thời suy vận
Sử chép non sông buổi đoạn trường.

Mưa đêm



Rỉ r trời mưa giọt ngắn dài
Đêm huyền thổn thức nghĩ về ai...
Hoài đan thảm lộng mơ màng ái
Mãi dệt tình xưa nức nở cài.
Sóng cuộn dòng trôi hờ hững chảy
Mây sầu bóng tủi ngập ngừng bay.

Dặn lòng



Ta về quẳng sạch gánh sầu bi
Dẫu có đa đoan chẳng ích gì...
Ngưỡng cửa an nhiên dời gót đến
Con đường nhiệt não phủi chân đi.
Ngôi Tam Bảo, trọn đời quy kính
Hạnh Tứ Ân, muôn kiếp phụng trì.

Chùm xướng họa: VINH DANH NGHỀ GIÁO



Bài xướng:
Nghề dạy học
(Thủ vĩ ngâm)

Với nghề dạy học mãi mê say
Cần mẫn chăm lo suốt tháng ngày.
Gieo hạt tài năng nghìn lẽ phải
Trồng cây tri thức vạn điều hay.
Vinh quang Dân gửi đàn con trẻ
Cao quý Đảng trao lớp người thầy.

Kém hơn



Lẽ đời xét nét để làm chi
Một chút quan tâm ngỡ sánh bì...
Hay nỗi dạ thưa đầy quý mến
Trái lòng giận dỗi chóng rời đi...
Quên thề lỗi hẹn do từng ấy
Ủ mộng vầy duyên cũng bởi vì…

Trăm năm dâu bể...!



Cách mạng vùng lên giữa tháng Mười
“Liên Xô vĩ đại” một thời soi!
Màn đêm áp bức mù tăm tối
Ánh sáng công nông tỏa rạng ngời.
Đập nát xích xiềng vùi ngục thất
Tiến lên xô viết mở trang đời.

Chuyện cơm phở



Thân nghèo giữ phận chẳng mơ tiên
Tự thưởng mình may có vợ hiền.
“Chức Nữ tảo tòng giai tế giá
Hằng Nga bất nại bão phu miên.”
Sang giàu họ dại hay ăn phở
Nghèo túng ta khôn chẳng mất tiền.

Sông trăng



Thuyền tình lộng lẫy… ước ao mơ,
Sóng sánh trăng thanh trải bến bờ.
Bến nước hằng nga duyên yểu diệu,
Dòng ngân thỏ ngọc dáng kiêu sa.
Sương tràn suối ngọc... bâng khuâng nhớ,
Tuyết phủ gò tiên, nhấp nhổm chờ...

Xướng họa: NHÀ GIÁO NGHỈ HƯU



Bài xướng:
Nhà giáo nghỉ hưu

Ông lái đò xưa gác mái chèo
Mà tình bến cũ chửa buông neo...
Nhớ từng khuôn mặt trò lên lớp
Thương cả tâm tư trẻ vượt đèo.
Lòng vẫn xốn xang ngày phượng nở
Tim còn thổn thức tiếng ve reo.

Ta có còn Thơ



Thơ có còn không hay bỏ tôi
Hòa tan tận cuối nẻo mây rồi?
Mà sao cứ nhủ luôn là mãi
Lại thấy như càng xa ngái thôi.
Tôi vốc thời gian ngàn tuyết phủ
Tôi mơ khoảnh khắc dáng ai ngồi.

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2019

Chuyện hai người

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Rõ chuyện hai người ủ giấc mơ
Lều tranh khói phủ lẫn sương mờ.
Nương trầu đổ dáng như vòng nhợ
Trảng liễu nghiêng mình tự áng thơ.
Mộng bởi duyên hồng luôn vẫn nhớ
Mừng nên phận ấm cũng đang chờ.

Chùm xướng họa: BẾN XƯA



Bài xướng:
Bến xưa

Bồi hồi ngắm dải nước xanh trong
Cảnh cũ người xưa thấm cõi lòng.
Bởi bến không quên lời ước hẹn
Nên thuyền vẫn nhớ nỗi chờ mong.
Vi vu gió thổi dù nhiều hướng
Mải miết sông trôi chỉ một dòng.

Miền Trung



Nắng hạn khô cằn lúc rét hanh
Cuồng phong thịnh nộ chốn quê lành.
Trời tuôn đất lở đau lòng lũ
Gió giật mưa dồn khổ mái tranh.
Góp sức hòa chung manh áo mặc
Đồng cam sẻ nửa miếng cơm dành.

Ảo tưởng



Mèo con soi bóng rõ con mèo
Meo méo... nghe rồi rõ méo meo.
Trợn mắt dương oai loài mắt trợn
Trèo cau hống hách giống cau trèo.
Lẹo lươn quen thói phường lươn lẹo
Leo nói công thần gã nói leo.

Thú trần



Thong dong tiêu hết thú dương trần
“Phong nguyệt tình hoài”(*) giục bước chân.
Mặc lá thu rơi chừng mấy bận
Thây băng giá phủ dẫu bao lần.
Cả đời an phận ngồi ngôi chủ
Suốt kiếp thủ thường giữ chức dân.

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2019

Chùm xướng họa: MỔ MẮT



Bài xướng:
Tạm nhìn một con mắt

Một mắt mổ xong đã sáng rồi
Đằng kia chỉ có một phần mười.
Nhìn đời há phải hai bên nhỉ?
Ngắm cảnh nên chăng nửa mí thôi!
Phường phố cười chê đành mặc kệ,
Xóm làng trách móc cũng đành nguôi.