Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2019

Phước hạnh luôn tìm

(Ngũ độ thanh; Giao cổ đối; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Đông luồn thấm lạnh cả dòng thơ
Bởi những mành sương cứ vật vờ.
Lặng lẽ cung đàn khơi buổi nhớ
Âm thầm nốt nhạc nhủ hồn mơ.
Điền êm tiếng đợi niềm trăn trở
Chữ hẹn hò mong ấm cảnh chờ.

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2019

Hồng nhan



Thu qua gõ cửa trái tim khờ,
Cứ thả hồn trong giấc mộng mơ!
Cúc nở vàng tươi khơi nhớ nhớ
Lan cười trong trắng đợi ơ hờ.
Bao chàng lãng tử se duyên nợ,
Mấy kẻ si tình... dệt áng thơ.

Đêm...



Hỡi đêm sao cứ mãi đêm khờ
Nơi thế gian này cảnh đối mơ.
Con sóng ngàn năm rong ruổi biển
Bàn chân vạn dặm khát khao bờ.
Kìa ai gối mộng bên thềm quế
Có kẻ chan sầu với tiếng thơ.

Khép nỗi u hoài

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận)



Chẳng đợi không tìm chữ đúng sai
Người trông cõi tạm khép u hoài.
Khi tình thắm đượm lòng chưa hãi
Bữa đức tươi giòn phận chửa phai.
Dõi bận duyên hồng mong sắc trải
Nhìn hôm phước trọn khảm ân cài.

Chùm xướng họa: NHỊP CẦU THƠ



Bài xướng:
Nhịp cầu t

Ta cùng kết nối nhịp cầu thơ
Dẫu cách xa nhau vạn bến bờ.
Vẳng khúc “Đêm đông”(*) nhòa lối mộng
Vang lời “Hạ trắng”(**) vọng cung tơ.
Bao mùa băng giá lòng luôn đợi
Bấy tiết xuân tươi bạn vẫn chờ.

Chùm xướng họa: GIỌT ĐẮNG



Bài xướng:
Giọt đắng

Nhìn giọt sương rơi chạnh nỗi lòng
Cuộc đời phù phiếm tựa hư không.
Tình tiền trói chặt bao nhung nhớ
Danh lợi đua chen bấy chất chồng.
Chân tánh si mê mờ bến đục
Minh tâm khai ngộ lắng dòng trong.

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2019

Một chữ Mê…!

(Tung hoành trục khoán)
“Thi nhân hội ngộ tình lưu mãi
Học hỏi, tham thiền... Một chữ: Mê...!”
(“Một chiều vui” – Phan Thị Đê)



Thi phú khơi yêu thỏa vạn bề
Nhân duyên gỡ rối… đặng trao về!
Hội hè nỗi ước dạ đồng nguyện
Ngộ hạnh niềm mong trí thuận thề.
Tình dõi khởi vương đâu tiếng chán
Lưu soi nghĩa quyện nỏ lời chê.

Hỏi gió



Gió hỡi… qua ngàn vạn xóm thôn:
Nào hay mấy cuộc núi sông dồn
Từng cơn nắng gắt khô đồng ruộng
Những trận mưa dầm thủng mái tôn.
Kẻ dựng đường xa miền Phú Quốc
Người đua cảnh lạ bến Vân Đồn.

Chùm xướng họa: ĐỌC KIỀU

(Khoán thủ)
“Nắm xương biết gửi tử sinh chốn nào”
(Truyện Kiều – câu 2608)



Bài xướng:
Kiều tuyệt vọng

Nắm cuộc đời... sao khó lắm thay
Xương tàn rồi sẽ táng đâu đây!
Biết thân bạc mệnh phai nhan sắc
Gửi phận vô duyên lụn tháng ngày.
Tử biệt, người thân không tiếng khóc
Sinh lìa, nỗi tủi mấy ai hay.

Xướng họa: THẾ CỜ TÀN

(Ngũ độ thanh)



Bài xướng:
Thế cờ tàn

Nằm cung sỹ đợi lúc giao thời
Giữ tướng bên mình khiển cuộc chơi.
Khẩu pháo cầm canh toàn lỡ nhịp
Đoàn binh thất trận chẳng vâng lời.
Do đường khúc khuỷu vành xa gẫy
Bởi nước tan tành bụng mã phơi.

Trung ngôn nghịch nhĩ



Lời thẳng thông thường sẽ khó nghe(*)
Vốn mình không thích thói xun xoe.
Khinh bầy dơi chuột tài xu nịnh
Ghét lũ khuyển ưng giỏi kết bè.
Khối kẻ gặp gian đành nín lặng
Đầy người thấy ác vẫn im de.

Chùm xướng họa: KHÔNG TRƯỜNG LỚP



Bài xướng:
Không trường lớp

được theo trường lớp học đâu
Tự nhiên cảm xúc dội lên đầu.
Tìm cây trĩu quả vay vài chữ
Thấy giậu cao cành mượn mấy câu.
Đắp chặn luồng sông bình ý trước
Khơi thông lạch biển chọn lời sau.

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2019

Có chi sai...?



Nỗi buồn ai sẽ ghé chung vai
Chữ mệnh nao thôi ghét chữ tài.
Nhân thế khôn ngừng câu đố kỵ
Tình đời khó tránh tiếng chê bai.
Rượu chiêu trọn kiếp chừng bao hũ
Thơ viết trăm năm được mấy bài.

Đi cày



Sáng ngày hun hút gió heo may
Mưa lạnh bình minh lất phất bay.
Dáng mảnh phong phanh tà áo rách
Đường trơn run rẩy bước chân gầy.
Đời lo cầy cuốc trồng cây lúa
Mùa chín chia ăn bấm đốt tay.

Vạn loài theo…



Đến thăm đất Thái lạ làm sao
Thiện, ác mà chi… biết lẽ nào!?
Rắn độc, sấu hung còn mến chủ
Lợn hiền, hổ dữ lại nuôi nhau.
Mới hay bản tính không thường trụ
Lại biết chân tâm hóa nhiệm mầu.

Chuyện kể một vầng trăng



Có một vầng trăng cứ đợi người
Bên thềm lặng lẽ đó tình ơi.
Ta dù cố bảo đừng trông nữa
Nó vẫn làm thinh nguyện chẳng rời.
Vóc nõn ngân rằm đan vọng tỏa
Duyên gầy dối vẻ quyện sầu khơi.

Chiều phai



Trông về bến nước mịt mờ sương
Nghiêng bóng chiều phai lá ngập đường.
Khắc khoải dăm câu cho nhớ đọng
Nghẹn ngào mấy chén để sầu vương.
Mây ơi đã trải bao triền núi
Gió hỡi từng qua mấy dặm trường.

Nghĩ phải tường

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Nửa chữ còn răn thiện mới cường
Nên trò ác hiểm hãy đừng giương.
Nhìn anh khổ nghiệp thì mau giúp
Biết chị buồn thân để khẽ nhường.
Nghĩa cả luôn viền câu hiếu thuận
Ân lành mãi khảm đức hiền lương.

Ngắm hoa



Bỗng xót cánh hoa trinh
Đêm khuya ngắm một mình.
Sương giăng sầu lắng đọng
Trăng rọi gió im thinh.
Nghiêng ngả vài ly đắng
Chênh chao mấy đóa quỳnh.

Thứ Hai, 25 tháng 11, 2019

Gặp bạn đồng nghiệp

Thân tặng Luật sư, Nhà báo Trần Quốc Khải.



Ngày xưa nghiệp viết giữ luân thường
Lạc nẻo sông hồ nỗi nhớ vương.
Những buổi mưa dầm trên một lối
Từng hôm nắng gột giữa đôi đường.
Dòng tin trải rạng hồng trăm cõi
Nét chữ soi ngời đỏ vạn phương.