Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2019

Xướng họa: NIỀM TIN



Bài xướng:
Niềm tin

Anh tìm hoài... cứ lạc... cơn say...
Đến trái tim em lối thẳng này!?
Tẩn ngẩn dò tìm bao kẻ lắc
Lơ ngơ ướm hỏi mấy ai bày!?
Ngõ xuân nắng sớm nồm chưa vãn
Đường hạ hoa hường gió vẫn lay.

Xướng họa: MỘNG HOÀNG LƯƠNG




Bài xướng:
Mộng hoàng lương

Đất cằn bạc thếch chẳng hoa hương
Ước vọng sang năm được cát tường.
Ngủ thấy thiên cơ làm mỹ nữ
Đi hầu lệnh chỉ gặp minh vương.
Uyên ương mãi quyện niềm chung thủy
Xã tắc dần tan nỗi đoạn trường.

Vô đề



Tạo hóa thêu gì tuyết nguyệt hoa?
Ngàn đêm lẻ một... truyện thôi mà...
Nhân tình vẫn... khóe môi cười gượng
Đạo nghĩa chi... lời nói thoảng qua.
Vị quả thời gian bùi ngọt đắng
Con thuyền thế tục đất trời ta.

Độc vận mơ



Nhấp ngụm tơ lòng những tỉnh mơ,
Bồi hồi xao xuyến cảnh mòng mơ.
Tâm hòa quyện, đất trời sơn thủy,
Sông núi du hồn, mộng ước mơ.
Trà ngọt tửu ngon vương vấn lạc...
Rượu vò thơ túi xuyến xao mơ.

Dáng xưa



Ngập nẻo sương buông lạnh đẫm hồn
Chim chiều bóng lẻ cõng hoàng hôn.
Đường thi ai xướng nghe lòng lạnh
Lục bát người ngâm thấy dạ chồn.
Đó bạn ly hương khi đậm nhạt
Đâu người tri kỷ lúc hàn ôn.

Thứ Ba, 17 tháng 12, 2019

Tàn thu



Bởi đóa hoa rừng vẫn đượm hương
Dù không đẹp vẻ, sắc khiêm nhường.
Âm thầm dạ để tràn tơ vướng
Lặng lẽ tim sầu trải ái vương.
Cũng tại vì yêu mà nẻo hướng
Luôn còn gởi mộng đến cung đường.

Về thăm Tiên Điền

Tặng người Tiên Điền.



Tố Như tô đẹp đất Tiên Điền
Cụ Nguyễn thi hào mãi rạng tên.
Ngòi bút ân tình thương mấy bến
Tấm lòng nhân nghĩa xót bao miền.
Thúy Kiều hiếu thảo tình dang dở
Kim Trọng thủy chung nghĩa vẹn nguyên.

Sao lòng vẫn lạnh



Cũng đã nhờ thơ nối nhịp cầu
Sao lòng vẫn lạnh những đêm thâu.
Đèn chong một bóng năm canh tủi
Sách đọc ngàn trang sáu khắc sầu.
Rượu uống cả chai khôn dỗ giấc
Giấy ghi mấy mặt chẳng tròn câu.

Ngưỡng cửa thiên



Buổi nọ mây về kiếm ngõ thiên
Nhìn quanh chỉ thấy dãy non viền.
Phương trời dõi mắt tìm cung qung
Nẻo thượng đưa hồn đến cõi tiên.
Giữa cảnh bồng lai chìm đắm dạ
Đường thơ khoảng mộng lắng ru thiền.

Mưa đêm



Rả rích canh dài suốt trắng đêm
Giọt mưa thanh thót nhắn qua thềm.
Rơi vào cội nhớ đeo lòng nặng
Réo tận nguồn mong ngấm dạ mềm.
Thuở trước cung đàn theo gió gởi
Bây giờ nốt nhạc dựa mưa thêm.

Vấn nạn karaoke



Cuối xóm đầu thôm thảy nhất tề
Xập xình đồng loạt hát… Ô-
Tiếng vài mẹ hứng gào long óc
Lời mấy thằng ngông rống lộn mề
Khu phố an ninh nghe rõ thảm
Gia đình văn hóa ngẫm mà phê…

Nỗi lòng xa quê

(Ngũ bộ xa luân)



Khắc khoải đêm trường ở xứ xa
Lòng luôn trĩu nặng với quê nhà.
Âu sầu những tối vì thương mẹ
Não nuột bao ngày bởi nhớ cha.
Cuộc sống muôn bề nên gắng vậy...
Trần gian lắm nỗi phải cam mà...

Chùm xướng họa: PHIÊU BỒNG



Bài xướng:
Phiêu bồng

Thỏa chí tiêu dao bóng đã tà
Gieo vần thi phú giấc mơ hoa.
Ngôn từ ẩn trú hồn chim hạc
Bút pháp ngụ tình cánh nhạn sa.
Phiêu lãng thơ tràn rung nốt nhạc
Tang bồng hồ thỉ gánh sơn hà.

Nhắn hoa

(Triệt hạ)



Ướm hỏi cao xanh có phải là…
Mai này xuân hết ắt rồi ta…
Câu thề thuở ấy dường như đã…
Lời ước khi xưa có nhẽ mà…
Nghĩa hẳn khôn tròn do lúc cách…
Tình e khó vẹn bởi khi xa…

Nhớ hạn kỳ



Mười bốn mùa hoa tiếp hạn kỳ
Mau về Hà Tĩnh Hội Đường thi.
Sông Lam gác mái thuyền thơ đợi
Hồng Lĩnh trăng chờ nghĩa bạn ghi.
Bằng hữu ba miền vui điểm hẹn
Tao nhân bấy nỗi tiễn người đi.

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2019

Thắm ân tình



Rộn ràng theo nhịp bước hùng binh
Nghĩa nước đâu màng chuyện tử sinh.
Sông núi đắm chìm cơn lửa đạn
Quê nhà vùng dậy cuộc trường chinh.
Người đi quyết chí tròn trung hiếu
Kẻ ở cam lòng vẹn tiết trinh.

Thảm cảnh



Mịt mù bụi mịn phủ Đô Thành
Mặt nước Tây Hồ hết còn xanh.
Bỏ xứ thương bao người chết lạnh
Lìa quê xót mấy kẻ du hành.
Sao không biết quý nơi trời Việt
Hỏi có gì hay ở đất Anh.

Tiếp bước quân hành



Làm sao quên được dáng hình anh
Chiếc võng Trường Sơn vững mộng lành.
Chiến tích lẫy lừng trang sử mới
Chiến công rạng rỡ mái đầu xanh.
Thư em anh viết bên bờ suối
Thép súng trăng treo giữa lá cành.

Mùa nhớ



Chiều nghe gió lộng thoảng qua vù
Thoáng vẩn vơ buồn giã biệt thu.
Giữa chốn đông tràn sương lạnh phủ
Đàn chim giọng trỗi tiếng êm gù.
Âm thầm nhạn đảo tìm phương trú
Lặng lẽ tim sầu tưởng khúc ru.

Cuối mùa đông



Nỗi nhớ mùa đông cứ ngập tràn
Bên thềm lặng lẽ nghĩ miên man.
Hàng cây rét ngọt cành xơ xác
Bãi cỏ heo may gốc úa tàn.
Gió rít từng đêm dầy tuyết phủ
Mưa lùa mỗi sáng đẫm sương chan.