Xuân
xanh sắc thắm mãi nâng niu Một
đóa hoa thơm rực nắng chiều. Cho
dẫu nhụy hồng rồi sớm nhạt Nhưng
còn duyên nợ mãi thầm yêu. Chữ
tình năm tháng nghiêng bờ liễu Giấc
mộng thời gian nhuộm nét kiều.
Đêm
ngày tất bật cuộc mưu sinh Chuốc
chén lên xe họa rập rình. Mến
bạn đừng suy hơn bợm nhậu Vì
em chớ nghĩ kém lưu linh. Mềm
môi cuộc kết lo toan việc Cạn
chén tầm tan kiểm soát mình.
Mười
năm họp mặt chiếu thơ Đường Sông
Nhuệ chào mừng bạn bốn phương. Tỉnh
Bắc anh trao lời thắm thiết Xứ
Đoài em gửi chữ thân thương. Bình
xưa chan chứa bao lưu luyến Rượu
mới tràn trề những vấn vương.
Gom
từng hạt nắng buổi đầu xuân Sưởi
ấm yêu thương tới vạn lần. Gửi
đến muôn nơi cùng bạn hữu Mang
về khắp nẻo với người thân. Nồng
nàn sắc thắm ngời hoa đỏ Thắm
thiết màu tươi sáng nụ ngần.
Chào Xuân Canh Tý đến cùng ta Hạnh phúc ấm no với thái hòa. Việc tốt – hoa này tươi vạn nẻo Đời xanh – nếp ấy tỏa muôn nhà. Gia đình vui vẻ tình thương bội Đất nước thanh bình phúc lộc đa.
Xuân
sắp về rồi bạn có hay Nụ
hoa chớm nở đón ai đây...? Vườn
xanh rực rỡ bao hương sắc Trăng
sáng tỏ mờ trong bóng mây. Có
phải vần thơ đang đổi ý Hay
là nét chữ sớm trao tay.
Tuổi
đã bảy mươi, tác chẳng già Việc
đời, việc đạo, việc quê nhà. Siêng
năng hành thiện – lòng từ ái Tích
cực tu nhân – dạ vị tha. Mong
được đáp đền ân phụ mẫu Ước
luôn tu dưỡng đức ông bà.
Thơ Đường mừng Đảng chín mươi Xuân Sóng gió đầy đơm sáng bội phần. Độc lập tự do toàn xã hội Ấm no hạnh phúc khắp muôn dân. Diệt ba đế quốc... vun tình bạn Trọn một sơn hà... kết nghĩa thân.
Có
những mùa xuân đau xót nhất Là
mùa đạo nghĩa bỗng phôi phai… Nhân
tâm lạnh lẽo từng cung vắng Thế
thái cuồng quay những dặm dài. Rượu
uống khôn vơi niềm tủi phẫn Thơ
làm chẳng hết nỗi sầu ai…
Gửi
vào trong nớ– Vũng
Tàu yêu! Bởi
có em tôi bận sớm chiều. “Di
sản” mở kỳ đành lắm việc “Trang
Kiều” khai hội đặng nhiều
chiêu. Viết
Đan,Quang Cảnh,...vần
vương lắm Thành
Sĩ, Hồng Vinh,...ý tỏa nhiều.
Em
hỡi... nàng Xuân đến trước nhà! Yêu
kiều diễm lệ nét kiêu sa. Cây
khoe mắt ngọc trời thân thiện Hoa
nẩy đài son đất hợp hòa. Nhịp
sống trào dâng tình thổn thức Lời
yêu trỗi dậy nhịp hoan ca.
Chăm
vợ... người
ta rõ thảnh thơi, Mình đây ăn đứng, ngủ thì... ngồi! Bởi đi nằm viện
dăm ngày đã... Nên bận chăm nàng mấy bữa rồi. Đủ
việc lo toan cùng vội vã Trăm công tất tả vẫn yêu đời.