Đại
bàng tung cánh vượt phong ba Chẳng
khó khăn nào cản nổi đà. Hoa
bút kết thơm muôn trái ngọt Hương
lòng tỏa ngát vạn miền xa. Tâm
trong soi tỏ bao mờ ám Khí
vượng đẩy lùi bọn quái ma.
Kẻ
viết thơ Đường “ngũ
độ thanh” Vì
sao chính luật phải luôn rành. Niêm
vần thấu hiểu rằng bao chị Lỗi
bệnh am tường hỏi mấy anh. Chạm
đến bằng kia thời đảo chỗ Dùng
qua trắc nọ khỏi song hành.
Dạo bước Đường Thi đến rụt rè Thơ
còn chập chững lắng mà nghe. Nhìn anh tứ lượm siêu
tài giỏi Liếc chị từ gieo mượt ýkhè. Lắmbận âm thầm xem mới hiểu Đôi chiềulẳng lặng ngó còne.
Đom
đóm hàng đêm vẫn lập lòe Ngỡ
mình uyên bác xổ nho nhe. Văn
thơ huyễn hoặc như ma ám Chữ
nghĩa mông lung tựa bóng đè. Bạn
nhủ đôi câu là nổi đóa Vợ
lườm một cái vội im re.
Nghiên
bút nhiều anh cũng thật là… Vẫn
còn đắm nguyệt với say hoa. Trông
sang thế thái nghe lòng đắng Ngó
xuống nhân tình thấy lệ sa. Đã
biết ngàn năm lương thắng ác Vẫn
tin vạn thế chính thay tà.
LuậtĐường
niêm đốithật công phu Nghĩ
ngợi miên man vẫn rối bù. Thực – Luậnchuẩn quy do trí sáng Kết– Đề mở đóng bởi ngườitu… Học
thầy chỉ lối...
qua tăm tối Hỏi
bạn đưa đường...
vượt uẩn u.
Mai
vàng để nhớ! Nhớ bơ vơ Da
diết làng xa chẳng nhạt mờ. Lả
tả hoa xoan đầy lối ngõ Ngạt
ngào hương bưởi đẫm vườn mơ. Lối
xưa hẹn cũ ai còn đợi Xuân
mới mùa nay bạn có chờ.
Xuân
về... đừng nỡ bỏ đi đâu Ngõ
vắng hàng cây rủ bóng sầu. Hiên
trước thềm hoang se cỏ dại Vườn
sau lá úa lạnh ao sâu. Phải
người bến cũ rời sương gió Nên
khách đường xa lỡ nhịp cầu.
Giận
nẫu đường xa tớ chẳng về Duyên
tình vạn lối bởi còn mê. Quê
nhà ngõ vắng đời chan lệ Xứ
bạn vườn hoang cảnh não nề. Những
lúc vun trồng câu cảm thệ Nhiều
khi xén tỉa chữ vong thề.
Anh
dắt em đi hết chặng đường Thì
thầm khe khẽ thắm yêu thương. Từ
ngày xanh tóc mong sung sướng Đến
thuở bạc đầu vẫn vấn vương. Thắm
thiết cùng chàng đi vạn hướng Êm
đềm với thiếp trải muôn phương.
Đông
vừa sắp mãn đón Xuân sang Tổ
quốc từng ngày tiếp
mở mang. Nước
mạnh điểm tô
tình phố mới Dângiàu thêm thắm nghĩa
thôn trang. Công – Nông kết nối theo lời Đảng Binh – Trí tòng tâmthuậný làng.
Xuân
xanh sắc thắm mãi nâng niu Một
đóa hoa thơm rực nắng chiều. Cho
dẫu nhụy hồng rồi sớm nhạt Nhưng
còn duyên nợ mãi thầm yêu. Chữ
tình năm tháng nghiêng bờ liễu Giấc
mộng thời gian nhuộm nét kiều.
Đêm
ngày tất bật cuộc mưu sinh Chuốc
chén lên xe họa rập rình. Mến
bạn đừng suy hơn bợm nhậu Vì
em chớ nghĩ kém lưu linh. Mềm
môi cuộc kết lo toan việc Cạn
chén tầm tan kiểm soát mình.