Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2020

Xướng họa: VĂN THƠ TỰ HUYỄN



Bài xướng:
Văn thơ tự huyễn

Hay dở bây giờ thảy cáo chung
Hết thời kẻ hứng với người tung.
Thơ dù vạn áng càng thê thảm
Phú dẫu ngàn chương vẫn khốn cùng.
Bút sắc như dao đành bỏ gỉ
Văn hay cỡ Thánh cũng thành ung.

Lòng Mẹ



Lòng Mẹ bao la thơm ngát hương
Vì con... lệ mẹ lắm lần tuôn.
Suốt đời mòn mỏi ươm mầm ước
Năm tháng dãi dầu dệt sợi thương.
Chẳng quản ngày hè thân dãi nắng
Không nề buổi rét tóc phơi sương.

Thứ Năm, 5 tháng 3, 2020

Xao xuyến



Uyên ương gãy cánh đoạn lìa đôi
Một thuở yêu đương cách biệt rồi.
Biển động hay lòng dâng sóng nổi
Tình sầu phải mộng thả dòng trôi.
Hồn mơ chốn cũ đêm tìm lối
Gót trở đường xưa nắng phủ đồi.

Hòn Con Cóc



Lộng lẫy một vùng hứng gió khơi
Dương dương tự đắc nghnh nhìn trời.
Chênh chao mặt ngước nhìn mây giỡn
Vắt vẻo chân khua khỏa nước chơi.
Da dẻ trông xa chừng mốc thếch
Mặt mày nom kỹ khá xinh tươi.

Nỗi nhớ tháng Ba



Hoa gạo tháng Ba đỏ rực hồng
Bầu trời tỏa sáng phía đằng đông.
Đàn chim tung cánh vờn qua bãi
Lũ vịt chen chân lội xuống đồng.
Một thoáng miền quê lòng vẫn đợi
Mỗi ngày đất mẹ dạ hằng mong.

Thứ Tư, 4 tháng 3, 2020

Tình...



Đóa hồng đâu thể hiện tình yêu
Cử chỉ lời trao âu yếm nhiều.
Chăm sóc ốm đau khi bĩ cực
Sẻ chia mặn ngọt lúc cô liêu.
Xa lòng là bởi mình đen bạc
Cạn nghĩa đâu vì cảnh quạnh hiu.

Xướng họa: NỤ HÔN ĐẦU


Bài xướng:
Đừng...

Ôi chớ nhìn sâu biển mắt em
Xuyến xao hơi thở ngợp trời đêm.
Bình bồng ức chạm bờ môi gấp
Nghiêng ng thân buông thác tóc mềm.
Đừng cắn vai trần đau dữ thế
E ngưng tim dại khát cuồng thêm.

Quà tặng mẹ

Nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 08-3-2020.


Ý nghĩa nào hơn những món quà
Vui mừng phấn khởi chọn loài hoa.
Bông hồng con sắm dành dâng mẹ
Áo ấm cháu mua để tặng bà.
Mộc mạc thế thôi càng quý đấy
Đơn sơ chỉ vậy lại yêu mà.

Tâm Đức

(Ngũ độ thanh; Nhị bát điệp)



Đời mang Đức rạng buổi Tâm gần
Đức nhủ Tâm bình gọi nghĩa nhân.
Ngỡ Đức Tâm dày nên phận bổng
Chờ ân Đức mạnh bởi Tâm nhuần.
Tâm hồng Đức dịu mong tình nhỏ
Đức thịnh Tâm ngời vẫy nẻo chân.

Thăm chùa Bổ Đà



Nhịp bước ngày xuân vãng cảnh chùa
Bổ Đà trăm mái vọng ngàn xưa…
Tường rêu, đá cũ màn sương tụ
Tháp cổ, đào phai ngọn gió lùa.
Ẩn bóng Phượng Hoàng in nẻo đợi
Vọng thiền Lâm Tế lặng xa đưa.

Góc chiều



Một mình bóng lẻ góc chiều thương
Ngắm bóng hoàng hôn lịm nẻo đường.
Ngõ trước lạnh lùng xao xác gió
Hồ bên quạnh quẽ lững lờ sương.
Mây còn phiêu lãng bao cung thẳm
Gió vẫn hoang liêu bấy dặm trường.

Thứ Ba, 3 tháng 3, 2020

Đón tháng Ba



Gọi tháng Ba về gạo nở bông
Màu khoe đỏ rực cả trên đồng.
Mời đom đóm thắp đầy khe cạn
Giục ễnh ương gào khắp ruộng nông.
Để lúa ra đòng luôn chắc mập
Và cau trổ trái sẽ cay nồng.

Nhớ Lao Bảo



Kỷ niệm còn đây vẫn chửa xa
Triền sông mỏm núi lượn quanh nhà.
Xôn xao cửa khẩu đơm tình nghĩa
Thơi thới vùng biên nối bạn ta.
Lao Bảo nhà tù còn đó mãi
Tà Cơn chiến địa vẫn đây mà.

Gọi nắng



Em có thường hay đến núi này
Nhớ hoài hơi ấm siết vòng tay.
Nhón lên dốc đá buồn hoa thắm
Ngoảnh lại ghềnh đông lộng gió đầy.
Biển hẹn ngàn năm hờn sóng vỗ
Non nguyền trọn kiếp dỗi tình say.

Mùa ve sắc phượng



Lại mùa phượng nở khát hồn ve
Rồi nắng chang chang đủ thứ vè.
Hôm trước vườn xanh phô cánh nhụy
Mà nay núi bạc nát trườn khe.
Những toan gió dật trơ vai rát
Còn muốn mưa trơn nặng cổ è.

Đừng cãi vợ



Thôi đừng cãi vợ nữa... người ơi…
Mồng Tám tháng Ba sắp đến rồi.
Nước sủi bời than cơm chẳng vãi
Nồi sôi rụt lửa gạo không rơi.
Khi hờn tĩnh trí quên to tiếng
Lúc giận bình tâm nhớ nhỏ lời.

Áo dài ơi...!



Gấm vóc tươi ngời liễu thướt tha
Quê hương vẻ đẹp ẩn hai tà.
Xanh xanh bích ngọc ngời xuân nụ
Tím tím gam chiều rực sắc hoa.
Khắc đậm hình Cha hồng ráng đỏ
Khoe duyên dáng Mẹ trắng thân ngà.

Đời vẫn xanh



Đời vẫn bao dung với mỗi người
Sóng lòng xao động ánh sao rơi.
Chớ thèm vị ngọt lời ma phỉnh
Hãy giữ trong tim tiếng lửa cười.
Cuộc sống mãi ươm mầm khát vọng
Thuyền tình mơ cập bến bờ vui.

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2020

Rượu, Thơ & Bạn



Bên rượu, bên thơ giữa bạn đời
Đi cùng năm tháng mãi em ơi...!
Mặn nồng tình bút lòng say đắm
Dịu ngọt duyên nàng dạ thảnh thơi.
Thương bậu chăm lo đừng để ốm
Yêu nàng ve vuốt chớ buông lơi.

Chậm trả lương…!

Thơ vui mùa đại dịch Corona.



Hơn tháng nay rồi chậm trả lương(*)
Ngó lơ... má phấn lẫn môi hường.
Ông ôm gối chiếc bần thần nhẩm
Bà tựa song đào ngân ngấn thương.
Cũng bởi buông câu ngừa đại dịch
Nên đành gác mái khỏi tai ương.